Tháng ngày thắm thoát trôi đi, trăng khuyết lại đầy. Khang Hi năm ấy đã làmột thiếu niên tuấn tú mười lăm tuổi. Ngài nghe theo lời của người áođen hôm nào ở Văn Uyên Các hằng ngày chỉ chuyên tâm đọc sách thánh hiền, còn chuyện quốc gia đại sự ngài nghiễm nhiên để mặc cho nhóm tam mệnhđại thần toàn quyền phụ trách. Ngay cả Phủ Viễn tướng quân dạo ấy cũngít nhúng tay vào việc chính sự. Quốc nội vì vậy hết sức thái bình,không còn những vụ choảng nhau đến kinh thiên động địa long trời lở đấtgiữa hai đoàn thiết giáp quân và đoàn tinh binh áo đỏ nữa.
Có một hôm Khang Hi triệu Sách Ngạch Đồ vào cung bảo mời cho ngài hai vị sự phó, một vị người tỉnh Hà Nam tên gọi Thanh Bàn còn một vị tên NgụyDuệ Giới. Hai vị học sĩ này ngày ngày giảng giải kinh sư cho ngài nghe ở Doanh đài. Thêm vào đó Khang Hi còn mời cả thi giảng học sĩ Cao Sĩ Kỳđể giảng giải về Tống học. Hoàng đế là người hiếu học, rất trọng Hánvăn, ngày ngày giảng luận với các vị học sĩ không biết mệt. Khi về cungngài lại còn giảng lại cho bọn cung nhân nghe. Bọn này từ bé đã vô họcthành thử nghe mà chẳng hiểu rõ được ý nghĩa cao diệu, nhưng may đượcngười thái giám tin cậy của Khang Hi là Ung công công chỉ dẫn thêm chonên họ cũng dần dần hiểu biết thêm ra.
Khang Hi theo Thi Độc học sĩ học thuộc nào kinh nào sử, chứ tuyệt nhiênkhông động tới một sớ tâu nào. Khắp triều văn võ bá quan thấy thế ainấy cũng đều lấy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223575/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.