Đầu thu, hoa cỏ sặc sỡ phai tàn, thay vào đó là sắc lá đậm nhạt đua chen.Nữ Thần Y đứng chờ Tân Nguyên cách cách trên cầu Vô Định Hà, tựa vàothành cầu, nàng ngắm bóng trăng loang theo sóng, miệng lẩm bẩm “vừa đónxuân tới lại tiễn xuân đi. Xuân qua xuân lại, ta vào cung đã được baonăm rồi nhỉ?” Nàng nhớ hôm bữa, kể từ hôm Cửu Dương đến Ngao tông phủdự tiệc thọ thì không trở về gian nhà tranh ở ngoại thành nữa. Nàng chờ một ngày hai ngày, rồi ba bốn ngày trôi qua vẫn không thấy chàng về.
Sáng ngày thứ năm nàng quyết định vào cung dò hỏi. Thông thường mỗi lần tảo triều, Thanh triều quy định văn võ bá quan ra vào cung bằng cửangách bên trái Ngọ môn còn vương công tôn thất thì ra vào bằng cửa ngách bên phải. Nữ Thần Y bèn nhờ Tân Nguyên cách cách đưa nàng theo đườnggần nhất từ tân giả khố lên một gác lâu trông xuống, chờ một lúc quảnhiên thấy các vương gia đi qua bên phải, bên kia là nhóm tam mệnh đạithần. Từ điểm cao này nàng cũng nhìn được mé lưng chàng, Cửu Dương vừakhoan thai cất bước vừa nói cười với Ngao Bái đi bên cạnh. Quả thậtđúng y những gì Lộ Phi Yến và Lộ Phi Nhi bảo, chàng đã quên rồi, quêncâu chàng từng nói tử sinh khiết khoát dữ tử thành thuyết. Sống chếthay xa cách, chàng đã cùng nàng có lời thề ước rằng đời này sẽ mãi mãibên nhau không hề phân li. Thế mà bây giờ…
Tuy vậy nàng vẫn mong là có điều gì nhầm lẫn ở đây chăng, mong biết bao, thế nhưng tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223570/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.