Tiết thanh minh.
Tháng tư về với nhân gian, bướm bay én liệng. Trên đồng cỏ ở bên ngoàithảo nguyên hoa dại trổ thật tươi tốt, non sông một màu xanh ngát. TânNguyên cách cách đứng trên gác lâu nhìn ra tứ bề, thấy đâu đâu cũng sứcsống ngời ngời, chồi non mới nhú chưa được bao lâu, màu lục ánh lên mươn mướt dưới ánh nắng ban mai. Một khung cảnh tuyệt đẹp chẳng khác nàomột bức thủy họa thanh tân.
Sáng nay, cách cách đến Ngự Hoa Viên hái đinh hương để ngâm trà, mắtngắm khoảnh sân rải rát li ti những cánh hoa anh đào mềm mại. Khi làngió thổi qua, ào một cái, làm những cánh hoa màu hồng phấn đó rơi lấtphất phủ đầy sân. Cái sân đang trống, bổng nhiên bị nhiều cánh hoa xinh xinh, dài giỏi lắm là bằng ngón tay út lấp đầy. Cánh hoa đào mảnh maitựa những chiếc lông chim, hay cánh ve chi đó, buông mình xoay tít mộtvòng như chong chóng trước khi rớt xuống nền đất lạnh. Thế là xong mộtkiếp hoa! Ấy mà thật buồn, giống như đời người ta vậy, thật là quá ngắn ngủi.
Tân Nguyên cách cách buồn buồn tự nhủ, lại cúi xuống lượm đầy một nắmvào tay, tung lên, trông chúng lại xoay, xoay xoay, cứ như chong chóngvậy. Kinh thành bấy giờ không tìm thấy một chút khói bụi, bầu trời xanh ngắt và trong trẻo. Từng cơn gió nhẹ tung tẩy trên không. Thi thoảngnàng nghe tiếng chim hót ríu rít trên nhành dương liễu.
Tháng tư vốn là mùa của đinh hương rộ nở. Ở Ngự Hoa Viên những bông hoa bé xíu với đủ sắc màu đậm nhạt đó đơm chi chít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223542/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.