Lại nói tới Phủ Viễn tướng quân, lúc bấy giờ đang đối đầu với sát thủ liên hoàn.
Liên Hoa sát thủ hơn ai hết hiểu rõ Dương Tiêu Phong là ái đồ của võvương Long Thiên Hổ, đã được chân truyền sở đắc một đời của ông. Nàngđoan chắc võ công của y hẳn phải đạt tới cảnh giới tuyệt đỉnh rồi nêncàng thận trọng chưa dám ra tay. Cũng vì thế dễ đến gần một khắc trôiqua, cục diện vẫn nhùng nhằng như vậy. Tuy đứng trong tầm ném ám khí của Dương Tiêu Phong, gần trong gang tấc, song nàng cố tỏ ra không hoảng sợ một mảy may, đột nhiên giơ tay tháo chiếc khăn che mặt xuống.
Miếng lụa trút xuống, Dương Tiêu Phong nhíu mày nhìn hoa dung xinh đẹpnhư ngọc, trong lòng nhói lên một cái “quả nhiên là nàng!”
Ngắm mỹ nhân với ánh mắt phức tạp, Dương Tiêu Phong thầm cảm khái, không rõ vì sao gương mặt nàng lạnh lùng như đá cuội. Có điều lạ thay, dungnhan mỹ miều mà lạnh lẽo đó, vẫn đượm vẻ quyến rũ say lòng người như lần đầu tiên chàng nàng gặp gỡ, khiến lòng chàng không khỏi bần thần daođộng.
Trái lại bên phía đối diện, Liên Hoa sát thủ đã sớm dặn lòng đè nén mọicảm xúc từ lâu. Vì kiếm pháp độc môn của nàng chú trọng nhất chính là hộ tâm thanh tĩnh như mặt nước, phải tập trung toàn bộ tinh thần ở cảnhgiới vô ưu vô nhiễm. Nói cách khác, là nàng phải toàn tâm toàn lực xóabỏ hoàn toàn mọi rung động về mặt tình cảm, quyết không để gợn lại tình ý gì với y dù chỉ một chút. Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223537/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.