Lúc buột miệng nói “thời cơ chưa đến,” Ngao Bái không ngờ thời cơ lại đếnrất mau. Bằng chứng là thái hoàng thái hậu thọ cao sức yếu. Bà hiểuthời gian ở bên cạnh ấu chúa sẽ không còn bao lâu, e chưa thể nhìn thấylúc ngài vững vàng ngai vị. Do vậy mà trước khi ra đi, bà có hai việcmuốn hoàn tất, trong đó có một việc ân hận cả đời.
Và vì mong mỏi thực hiện được ước mơ lần sau cuối, bà sai Dung ma ma đến phủ tướng truyền triệu Phủ Viễn tướng quân vào cung.
Sáng hôm đó, mặt trời còn chưa lên, thái hoàng thái hậu bảo Dương Tiêu Phong dìu bà đi đến một gác lâu nơi góc thành.
Cố cung có bốn gác lâu ở bốn góc tường bao quanh. Mỗi một gác lâu đềuxây mái ngói đồ sộ trang nghiêm với hơn bảy mươi chóp nhọn. Các gác lâu này được kiến trúc phỏng theo mô hình của những bức họa Hoàng Hạc Lâuvà Đằng Vương Các. Đằng Vương Các vốn là một đô thành ở tại Nam XươngGiang Tây, và Hoàng Hạc Lâu là thành đô thuộc vùng Vũ Hán ở tận Hồ Bắc. Người đứng trên tháp này sẽ dễ dàng nhìn thấy giang sơn bao la hùng vĩbên ngoài.
Đứng trên vọng gác, thái hoàng thái hậu lặng thinh không nói, ánh mắtthoáng xa xăm. Mãi cho đến khi ánh dương quang xuất hiện bà mới chắptay trước ngực, miệng âm thầm nguyện cầu, xong xuôi thì quay nhìn vịtướng thân cận của mình nói:
- Tướng quân có biết tại sao ai gia lại tới nơi này?
Cau mày một thoáng, Dương Tiêu Phong không phỏng đoán được tâm sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223494/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.