Ngay sau khi nhận được tin Tân Nguyên cách cách tự tiện viết bức thư giảitrừ hôn phối, thái hoàng thái hậu tức khắc sai người truyền gọi nghĩa nữ vào cung Khôn Ninh. Im lìm an tọa trên ghế thượng, lão phật gia khôngnhìn nàng cũng không nói nửa lời, chỉ có mỗi mình Dung ma ma thao thaobất tuyệt.
Cặp mắt già nua ai oán nhìn cách cách, Dung ma ma hỏi:
- Từ khi cách cách chào đời, có bao nhiêu thời gian được gặp phụ thânphụ mẫu? Là ai cho cô bú miếng sữa đầu tiên? Ai là người trước tiênbồng cô vào lòng vỗ về, không ngừng ca hát ru hò để cô ngủ được an giấc?
Tân Nguyên cách cách run bụng, tự nhủ “chẳng lẽ bây giờ là lúc ân côngcủa mình quyết định kể công lao dưỡng dục sao?” Trái tim nhói đau trămbề, nàng quay nhìn phía thái hoàng thái hậu, rồi lại nhìn chằm chằm Dung ma ma, có cảm giác hai bà lão này tâm địa thật lạnh lùng độc ác khiếncho xương sống nàng cảm thấy lạnh buốt, hàn khí thấu vào cốt tuỷ.
Lại nữa cách cách chưa kịp đáp lời, Dung ma ma dung nhan tức thì toát ra thần sắc băng hàn bất thường, vội nói thêm:
- Cách cách đã từng đọc sách thánh hiền, biết nhiều đạo lý, hiểu câu “vô trắc ẩn chi tâm phi nhân dã, vô tu ố chi tâm phi nhân dã, vô từ nhượngchi tâm phi nhân dã.” Vậy xin hỏi cách cách không lẽ vô cả mọi chi tâmthì còn là con người hay sao? Mười mấy năm qua mồ hôi và nước mắt củalão phật gia đã chảy trong tứ chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223492/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.