Tân Nguyên cách cách tuy nghiêm mặt hỏi thế nhưng nếu có người tinh ý sẽnhận thấy khóe miệng thậm chí còn hàm ẩn một nụ cười, cơ mà ánh mắt xinh đẹp tuyệt vời lạnh giá như băng.
Quỳ ở đằng sau lưng cách cách, mọi a hoàn trong sảnh đều thom thóp losợ. Chừng như máu trong người họ cũng ngừng chạy, hô hấp gần như ngưngđọng, mắt không chớp, vẻ mặt lại mất thần. Họ thầm than một người tâmcao khí ngạo như vị công chúa nhất thời sẽ không chịu nổi câu hỏi đảkích đó mà có ý muốn bỏ đi cũng là một khả năng.
Nhưng mọi người đã lầm. Tân Nguyên cách cách nghiêm giọng hỏi là để thử xem người mà dân chúng tôn thành Giang Nam thất hiệp của bang phái ĐạiMinh Triều sẽ phản ứng ra sao? Bụng thầm nhủ “y được cân nhắc vào hàngđương gia, hẳn nhiên đứng trước mặt một vị công nương của triều đại MãnChâu như ta không để lọt vô con mắt cũng là chuyện thường tình.”
Cho nên khi thấy nam nhân tuấn kiệt này cư nhiên ở trước mặt nàng chấtvấn, cách cách không trách cứ y, ngược lại còn cảm thấy y rất ư là bảnlĩnh.
Lại nữa, giọng nói của y có ma lực huyền dịu đến phi thường, vừa xuấthiện là nắm chắc linh hồn nàng, khiến cho tất cả những người xung quanhnàng cầm như hóa thành những công cụ vô tri vô giác.
Tân Nguyên cách cách vốn chỉ là con gái nuôi của thái hoàng thái hậuHiếu Trang, lai lịch không rõ ràng. Nghe đâu phong thanh nàng là mộthài nhi bị bỏ rơi được thái hoàng thái hậu mang về nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223456/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.