Lưỡi líu lại rồi, hàm răng của lam y công tử cũng va vào nhau cành cạch.Mặt mày y tái mét, cầm như mình đã chết rồi, còn đôi môi thì khô rang,hai mắt mất thần.
Y nhìn nét mặt của địch nhân, thầm biết bất quá là kẻ địch chưa muốnxuống tay đó thôi, hoặc nếu người đó không hạ thủ thì y cũng không monggì được hắn ta tha bổng.
Chả là lúc nãy gặp Hiểu Lạc ở ngoài đầu trấn, Cửu Dương động thủ vớitoán côn đồ đơn giản là vì cảnh cáo, để bọn chúng không còn dám bức bách những người thân cô thế cô, còn bây giờ thì vì phẫn nộ nên công lực hàtất phải mạnh hơn hàng vạn lần.
Đứng cách lam y công tử khoảng vài bước chân, mắt mờ lệ, Phi Nhi trônglên thấy Cửu Dương đang đứng nơi ngưỡng cửa, phía sau là Hiểu Lạc.Người thiếu niên lộ vẻ sửng sốt, nhưng người thanh niên vẫn lãnh đạm hệt ngày nào, lẳng lặng nhìn tên côn đồ.
Phi Yến cũng xúc động tràn trề khi hội ngộ tình quân, mắt nàng rơm rớm lệ, vội quay đi lau.
Hai gương mặt diễm lệ đến mê hồn, hai đôi môi chan chứa khát khao và chờ đợi.
Cửu Dương vừa xuất hiện, hai nàng đã nhìn xoắn lấy chàng, nhãn quan phát tia ấm áp, mắt không dời nữa li.
Chàng đứng đó cách họ duy chỉ sáu thước thôi mà cứ ngỡ như đang nằm mộng.
Phi Nhi tiến lên một bước rồi dừng chân, tự nhủ khi gặp lại chàng nàngsẽ có hàng ngàn lời muốn nói, cớ sao giây phút này không thốt được mộttiếng nào? Nàng dự định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223454/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.