Dương TiêuPhong đưa Nữ Thần Y vào thư phòng riêng tư hòng bảo an cho nàng. Từ bétrưởng thành trên lưng ngựa, Phủ Viễn đại nhân lâm cảnh sa trường màntrời chiếu đất thành ra mỗi lần viễn chinh thì đã quen ngã lưng ở mộtnơi sơ sài, trừ phi trở về kinh đô và an cư trong phủ tướng quân.
Bởi thế cho nên bên trong thư phòng trang hoàng mộc mạc. Xa xa ở chỗgóc phòng có treo bức họa. Đó là một bức tuấn mã đồ vẽ tám con ngựatrong tư thế thư thái không đồng nhất. Bút họa đa số dụng màu đen mangđường văn xen kẽ màu hồng phấn, đường nét nghệ thuật tinh túy và sốngđộng gây nên cảm xúc mãnh liệt của vó ngựa sinh phong. Ngoài tấm tranh, hai chiếc tủ và bộ bàn ghế được đóng bằng gỗ lá kim thì gian phòngkhông trang hoàng thêm trang sức hoa lệ nào khác.
Vừa đặt nàng ngồi trên giường, Dương Tiêu Phong vừa suy tính mưu đồ ámtoán của Ngạo đại thần, “Ngạo Bái thật quá lợi hại, cử tên thích kháchtrà trộn vào đoàn binh Chính Bạch Kỳ hòng giết hại Nữ Thần Y.”
Tâm khảm căm phẫn, Dương Tiêu Phong lại nghĩ “cũng may là ta có dự phòng sẵn, bằng không đã mất Hoa Đà tái thế. Hoàng thượng thân thể yếunhược, cứ lâm trọng bệnh triền miên thành thử rất cần điều trị thỏađáng. Ta nhất định phải hoàn thành sứ mệnh, hộ tống nàng hồi cung!”
Phía bên này, Nữ Thần Y lặng lẽ quan sát kẻ thù không đội trời chung.Nàng nhận thấy ngũ quan tuấn mỹ của người đối diện bao phủ bởi sự âmtrầm bi thống. Trong đôi mắt sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223391/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.