Giang Nam. Hắc Viện. Bình minh.
Sáng sớm tinh sương, Trương Quốc Khải thức giấc. Cơn sốt ác nghiệt lui hẳn.Thần khí tỏa sắc hồng hào. Chàng đã không sao. Âu cũng là nhờ công laobái thiên khấn địa của Lâm Tố Đình, tài chữa bệnh của Nữ Thần Y, vàlượng huyết mạch của một số thành viên bang hội.
Tin Trương Quốc Khải thức tỉnh mới vừa được truyền bá từ miệng của Lâm TốĐình thì Cửu Dương, lão Tôn, cùng chục thành viên bang hội tranh giànhnhau ùa vào thư phòng, nhanh như thác đổ.
Lão Tôn kính cẩn đỡ Trương Quốc Khải ngồi dậy tựa lưng vô vách tường trongkhi chục thành viên bang hội rối rít hỏi thăm tình trạng sức khỏe củatam đương gia. Tâm can của tất cả mọi người rộn lên, tư duy hân hoankhông tả xiết, miệng mồm tíu tít. Lâm Tố Đình nhe răng cười tới nỗi khép môi không được, cái mỏ của nàng há thiệt to, rộng đến tận mang tai,suýt soát là sái quai hàm.
Cửu Dương đứng ở cuối giường, nhường chỗ cho mấy người kia tía lia. Khi bọn họ nói đã đời thì chàng mới tiến lại gần, chúc mừng sư huynh. Cửu Dương thở phào sung sướng:
- Quả thật hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhân.
Và chàng đặt tay lên vai Trương Quốc Khải, cố ý muốn truyền thêm dũng khí. Trương Quốc Khải khụt khịt mũi cảm động, rồi cung hai tay trịnh trọngđáp lễ:
- Đa tạ sư đệ.
Ở trong bang hội Đại Minh Triều thì Trương Quốc Khải là tam đương gia,ngồi chiếc ghế thứ ba, sau Sư Thái, Tần Thiên Nhân, và Khẩu Tâm. Ở cương vị cao cấp đó, Trương Quốc Khải nắm giữ quyền hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/52662/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.