Lâm Tố Đình thi triển khinh công đến hỗ trợ Tần Thiên Nhân và Nữ Thần Y. Cả ba người cùng một nhóm binh sĩ phản Thanh lùi dần lên đỉnh Tông Quynhưng Dương Tiêu Phong bốc hơi đi mất.
Họa vô đơn chí. Tần Thiên Nhân nhìn thấy vực thẳm phía trước, quân línhtriều đình bọc hậu phía sau. Dù thần thánh cũng không bay khỏi. Lại nữa, Tô Khất rượt tới nơi và lớn tiếng đe:
- Các người cùng đường rồi, khôn hồn thì khoanh tay chịu trói!
Tên phản tặc thủng thỉnh tiến ngựa lại gần Tô Khất. Tay nắm lá bạch kỳ,mình khoác áo nhà quan, hắn đích thân mang thêm binh mã đoạn hậu.
Lâm Tố Đình chĩa thanh gươm hướng vào mặt tên phản bội bang hội:
- Đồ cẩu tặc, thiên địa bất dung. Ngươi nhất định gặp quả…
- Nực cười! – Khẩu Tâm tạt ngang – Hôm nay quả nhân sẽ báo ứng các ngươi trước. Cái ngày lão Thiên đày ta hãy còn xa.
Và Khẩu Tâm vờ tặc lưỡi thương hại:
- Chỉ tiếc là các ngươi giống hệt mụ già kia, không có dịp sống tới chừng đó để chứng kiến ngày tàn…
- Ngươi mới vừa nói gì? – Đến phiên Tần Thiên Nhân cắt lời. Chàng hỏi Khẩu Tâm mà mắt sững sờ ngó Nữ Thần Y.
Tái thế Hoa Đà cắn môi nén lệ. Khẩu Tâm quả thật đã hành thích Sư Thái. Hắn chính miệng tự thú bản thân là hung thủ.
- Tai ngươi có vấn đề à? – Thay vì đáp lời tra vấn của Tần Thiên Nhân, nghịch đồ châm chọc - Ta nói lớn vậy mà không nghe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/2899275/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.