Dưới chân núi Tông Quy, bên trong doanh trại.
Dương Tiêu Phong ngồi đằng sau chiếc bàn gỗ mây, tay trái cầm lệnh tiễn, tayphải ung dung bưng tách trà hạt sen lên miệng. Một thanh niên mặc áo màu nho vén bức màn thêu hình bạch hổ bước vào quỳ xuống vấn an:
- Tham kiến Phủ Doãn đại tướng quân.
Dương Tiêu Phong chẳng buồn miễn lễ. Phủ Doãn đại tướng quân chậm rãi hớp một ngụm trà, mắt dán vô tấm sơn đồ treo trên vách lều cạnh bức rèm bạchhổ.
Tên mật thám có vẻ vô cùng nhẫn nại. Chắc đã quá quen với tác phong của Phủ Doãn đại tướng quân. Hắn quỳ đó, im thin thít, kiên nhẫn đợi Dương Tiêu Phong mở miệng hỏi chuyện.
- Tình hình diễn biến thế nào? – Dương Tiêu Phong uống gần hết tách trà mới chịu lên tiếng.
Tên mật thám nói:
- Bẩm tướng quân, Tần Thiên Nhân không mắc bẫy của chúng ta. Hắn đích thân dẫn đội quân đi hướng bắc.
Dương Tiêu Phong đặt tách trà lên mặt bàn, nhướng mắt:
- Ngươi chắc chắn Tần Thiên Nhân xua binh hướng bắc? Không phải hướng nam?
Tên mật thám vái một cái:
- Thuộc hạ lấy đầu đảm bảo Tần Thiên Nhân dẫn quân hướng về phía bắc.
Dương Tiêu Phong đứng dậy thong thả đi đến chỗ treo tấm sơn đồ, dùng cán củalệnh kỳ vạch một vòng tròn chung quanh Thanh Vân Sơn, nói lầm rầm:
- Ta đã bố trí hết tất cả quân binh tinh nhuệ tại hướng nam.
Rạch thêm hai lằn hình chữ thập ở núi Thổ Đụn, Dương Tiêu Phong lẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/2899264/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.