Giang Nam. Hắc Viện.
Lâm Tố Đình dán mắt vào hàng rào dây leo, thấy hai tên binh lính cầm thương đứng yên như trời trồng. Bọn chúng đang bảo quản kho thuốc. Cuối dãyhành langg còn có đội quân thiết giáp đi tuần tra. Nàng thò vô tay áorút ra hai cây trâm cài tóc, định dùng chúng làm ám khí phóng vào tửhuyệt của hai tên binh sĩ thì nghe tiếng chân khe khẽ sau lưng. Lâm TốĐình quay mình, há hốc miệng rồi sa sầm nét mặt:
- Cô đến đây làm chi? – Lâm Tố Đình nạt khẽ - Nhỡ bị phát giác thì chết cả đám!
- Tôi muốn phụ cô lấy thuốc – Nữ Thần Y cười cầu tài, tay chỉ trỏ hướng kho thuốc.
- Ai nói cho cô theo vậy? – Lâm Tố Đình quắc mắt – Mắc công tí nữa phải lao tâm cứu cô!
Nữ Thần Y nhẹ giọng:
- Nhưng cô đâu có biết Tuyết Liên nằm ở chỗ nào trong kho chứa thuốc.
Lâm Tố Đình phẩy tay:
- Thì đi lòng vòng kiếm thứ bông màu trắng, bộ khó tìm lắm sao?
Dứt lời, Lâm Tố Đình quay mình lại, xoay cổ tay phóng cặp trâm cài xuyênqua hàng rào dây leo. Ám khí đâm phập vào cổ hai tên quân binh. Bị trúng tối nhược huyệt, nạn nhân xấu số tắt thở ngay lập tức. Lâm Tố Đình lẹlàng rùng mình phi thân bay qua khỏi hàng rào, dang tay đỡ hai tấm thânlực lưỡng nhằm ngăn tiếng động khi bọn chúng ngã xuống đất. Rồi nàng mởcửa kho, lôi tử thi vào trong, đặt xác chết ở góc phòng và quay trở lạiđóng cửa.
Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/2899233/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.