Giang Nam. Địa đạo Tây Hồ.
- Thiên Nhân!
Nữ Thần Y du dương lên tiếng gọi. Ánh đèn trong thư phòng còn sáng nhưngchàng ở đâu? Cửa không khóa nên nàng bước vào. Nỗi nghịch ngợm dâng lêntrong lòng, Nữ Thần Y chạy đến nằm lên giường của người yêu, trùm chănlại. Lát sau, nàng nghe tiếng bước chân, có người vào. Kẻ đó đi một vòng chung quanh thư phòng, dừng bước, hình như đang kéo hộc tủ rồi bất chợt đóng lại.
Nữ Thần Y chưa biết kẻ đó muốn làm gì thì Tần Thiên Nhân xô cửa bước vô.Người bí mật liền nấp phía sau tấm bình phong cạnh tủ áo. Sau khi khóacửa cẩn thận, Tần Thiên Nhân đứng ngay giữa thư phòng cởi áo choàng vàtháo thắt lưng, định thay y phục.
Bất chợt, Tần Thiên Nhân ngừng tay. Chàng nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, ungdung tự tại rót một ly trà và hất về phía chiếc tủ quần áo. Nước trànóng bay qua tấm bình phong, tạt trúng đầu kẻ đó khiến hắn kêu “ối” mộttiếng rõ to.
- Còn không mau ra đây? - Tần Thiên Nhân cao giọng gọi.
Nữ Thần Y nằm yên trên giường, thầm biết chắc chàng chưa phát hiện ra nàng nên chờ kẻ kia xuất hiện trước. Quả thật, thoáng mắt đã có tiếng sộtsoạt.
- Tố Đình! – Giọng Tần Thiên Nhân kinh ngạc - Muội làm gì ẩn trốn trong phòng huynh?
Lâm Tố Đình không trả lời. Nàng đưa tay lau chùi nước trà nóng đang rơitừng giọt lên mặt. Cảm giác ân hận trỗi dậy, Tần Thiên Nhân nắm tay LâmTố Đình, dìu nàng lại ngồi trên ghế.
Lâm Tố Đình thẫn thờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/2899198/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.