Các cụ già đồng thanh phụ họa. "Đúng rồi, Thịnh phải quản vợ đi, cô ta quá quắt rồi."
"Ly hôn đi, tôi giới thiệu cho anh người khác."
"Thịnh tốt thế, Yến Tử đừng giữ chân nó mà không làm gì."
Có lẽ những người này tiếp thêm can đảm cho bố. Hoặc bố bị bà nội ngày đêm rót vào tai, lòng đã d.a.o động. Bố cứng rắn nhìn mẹ, nói:
"Trương Yến, mẹ muốn có cháu, làm con không thể để mẹ c.h.ế.t đói, nếu em không sinh, chúng ta ly hôn!"
Ở quê khi đó, ly hôn rất ít.
Có người chồng say rượu bạo hành, có người đi tán tỉnh khắp nơi.
Có người không làm ăn, có người vợ sinh con còn chồng thì chơi bài.
Dù thế nào, vợ chồng vẫn cãi nhau mà sống cùng nhau.
So với những người đó, bố tôi tốt hơn nhiều. Bố biết nghề chần bông, có tay nghề.
Tiền kiếm được phần lớn đưa mẹ.
Bố không chơi bài, không uống rượu, còn giúp việc nhà.
Có lẽ bố nghĩ mình là người chồng tốt, nên tin mẹ sẽ nhượng bộ.
3
Mẹ quả thực im lặng một lúc. Bố tiến thêm một bước:
"Em không sinh, chúng ta ly hôn, có nhiều người sẵn lòng sinh con cho anh."
Mẹ cười, cười mà mắt ướt: "Được, ly hôn thì ly hôn. Tôi chỉ có một yêu cầu, Nhược Nam phải thuộc về tôi."
Mẹ nhanh chóng hành động, tối đó đến làng bên tìm bác để cùng đàm phán ly hôn.
Trước đây bà nội như người sắp chết, nhưng giờ lại tinh thần phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-lan/3575170/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.