Nghĩ đến dung mạo của cô, người đàn ông nguy hiểm kia liền chau mày khó hiểu, tâm trạng ông ta phút chốc trở nên hỗn tạp: "Tại sao lại giống bà ấy đến vậy?".
Vừa lúc nữ thuộc hạ của ông ta đưa cô đến thư phòng theo mệnh lệnh. Miễn cưỡng bước vào trong, cô nhìn thấy thấp thoáng là dáng vẻ một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế xoay và quay lưng về phía cô.
- Thưa ông chủ, người đã đến rồi.
Giọng nói ồn ồn, nghiêm nghị của lão cất lên:
- Được rồi, cô lui ra đi.
Dù lão chưa làm gì cô nhưng Dược Khuê thấy rất sợ, bây giờ cô chỉ nghĩ đến anh và chị hai. Nếu có Phong Lĩnh ở đây thì tốt biết mấy, cô thật sự rất cần anh.
Khoảnh khắc ông ta xoay mặt về phía cô, Dược Khuê như chết đứng vì sốc, con ngươi không di chuyển, ánh nhìn chỉ hướng thẳng về phía trước vì quá sốc. Lúc này trong đầu cô chỉ văng vẳng một câu nói của chính mình: "Là...Đông Chiếu Hoa...chính là ông ta".
Lão bình thản nhìn cô, nếu chẳng phải vì gương mặt của cô khiến ông ta liên tưởng đến một người thì cô đã chẳng thoải mái mà đứng thảnh thơi như vậy. Kể cả chuyện đưa cô đến biệt thự cũng là một ân huệ, chưa kể đến việc lão không nỡ cho người trói tay trói chân cô lại. Chỉ vì cô rất giống với người đó...
- Cô có mối quan hệ thế nào với Bạch Phong Lĩnh?
Bây giờ cô đang rất run, cảm giác như sắp ngã khụy khi đứng đối diện ông ta. Phải chăng Đông Chiếu Hoa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/419493/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.