Nhiều lần Phong Lĩnh bị ông ta đánh vào đầu, thậm chí lão nắm tóc đứa trẻ chỉ vừa bảy tuổi một cách thô bạo rồi đập vào tường. Mặc đứa nhỏ khóc lóc van xin, máu chảy không ngừng. Suốt một năm anh luôn bị lão ta hành hạ rồi bắt nghỉ học, sống dở chết dở nhưng không ai hay biết.
Những lần nhẹ thì bị sưng tấy, bầm tím, có lần nặng đến rách da tét đầu đổ máu, cũng may hàng xóm phát hiện nên đưa anh đến bệnh viện kịp thời. Bác sĩ nhận thấy anh có dấu hiệu bị bạo hành nhiều lần nên đã báo cảnh sát, lão ba dượng liền bị cảnh sát bắt giam và phán quyết hai năm tù vì hành vi bạo hành trẻ nhỏ.
Kể từ khi ba dượng đi tù, anh được gửi cho mái tình thương chăm sóc. Họ cho anh ăn học, tuy cuộc sống không đầy đủ trọn vẹn nhưng ít ra được bình yên về mặt thể xác lẫn tinh thần. Sau những trận đòn roi đánh đập, Phong Lĩnh trở nên rụt rè, nhút nhát, anh thu mình lại vì cảm thấy thế giới xung quanh thật đáng sợ.
Một cậu bé chỉ vừa bảy, tám tuổi đã phải chịu cú sốc và nỗi đau quá lớn, mất đi người mẹ ruột, bị ba dượng đánh đập triền miên. Chính vì vậy anh bị ám ảnh tâm lý nặng nề, rất sợ hãi khi bị người khác chạm vào đầu. Mỗi lần như vậy Phong Lĩnh đều có cảm giác mình sẽ gặp nguy hiểm, ký ức kinh hoàng khi bị ba dượng nắm tóc đập đầu vào tường hay ông ta thẳng tay cầm lấy ly thủy tinh phanh vào đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/419463/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.