Anh nói lúc nào cũng hay ho, nghe như người đàn ông mẫu mực không bằng, nhưng thực tế là đang ép người quá đáng. 
Nhược Phù vốn kỹ tính, bên cạnh đó cô ấy cũng ở cùng em gái từ nhỏ đến lớn, bây giờ Phong Lĩnh đột ngột muốn cô đến nhà anh sống, người làm chị như cô ấy kỳ thực thấy không nỡ. 
- Cậu nhiều việc như vậy, thời gian đâu mà chăm sóc em gái tôi? 
Anh nhìn cô bằng đôi mắt thắm thiết, nhưng với cô ánh nhìn này lại không hề chân thật. 
- Chỉ cần tôi muốn thì sẽ luôn có thời gian cho cô ấy. Hơn nữa cô ấy ở với tôi sẽ có người làm chăm sóc, có đầu bếp năm sao nấu ăn cho cô ấy hằng ngày. 
Những điều anh vừa nói có vẻ rất hấp dẫn, bất kể cô gái nào nghe thấy cuộc sống xa hoa, thảnh thơi như vậy cũng không khỏi ao ước. Nhược Phù lại rất thương em gái, cô còn đang có thai, được chăm sóc tốt là điều cần thiết, nhưng cô ấy cũng rất bận bịu với công việc nên mỗi ngày không thể cận kề ở cạnh cô mà chăm nom được. 
- Ý em thế nào? 
Nhược Phù hỏi thử ý kiến của cô, lúc này cô cảm thấy rất khó xử, chẳng biết phải làm sao mới tốt. Anh đá nhẹ vào chân cô ra hiệu bảo cô đồng ý, hai người cứ dùng hành động bên dưới bàn để trao đổi ngầm với nhau. 
- Dạ em...em sao cũng được. 
Cô biết rõ nếu nói không đồng ý anh sẽ lại buông lời hâm dọa, ai cô có thể không tin nhưng Bạch Phong Lĩnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/419456/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.