Thực hiện được ý định, Bạch Phong Lĩnh nở nụ cười hài lòng đầy nham hiểm. Anh lái xe rời đi trong sự bàng hoàng của Dược Khuê: 
- Anh muốn đưa tôi đi đâu?1 
Bạch Phong Lĩnh im lặng không đáp lời khiến cô có chút khó chịu. Anh lái xe đến một đoạn đường vắng và đỗ xe sát vỉa hè. 
- Phá thai chưa? 
Cô sững sờ đến mức há hốc mồm trước câu hỏi của anh. Lần nào gặp nhau anh cũng khiến cô sốc đến ù tai. 
- Sao chứ? 
Chưa gì mà Bạch Phong Lĩnh đã có chút mất kiên nhẫn. 
- Tôi hỏi cô phá thai chưa? 
Lúc này Dược Khuê chợt nghĩ, phải chăng anh tìm gặp cô vì muốn xác nhận cô đã bỏ đứa bé hay chưa. Tên này xem ra thâm thật, cô cứ nghĩ như vậy là trót lọt lấy mười tỷ rồi chứ.1 
- Tôi...tôi bỏ cái thai rồi. 
Những tưởng thái độ của Bạch Phong Lĩnh sẽ hài lòng mà buông tha cho cô, nào ngờ anh hằn giọng: 
- Sao chứ? Bỏ thai rồi à?1 
Cô giật cả mình vì anh có hơi lớn tiến, tâm tư của anh phong phú thật, khi thế này khi thế nọ, Dược Khuê chẳng thể hiểu nỗi. 
- Anh sao vậy? Chẳng phải anh bảo tôi... 
Cô chưa kịp nói hết câu đã bị anh cướp lời: 
- Không được, tôi sẽ đưa cô đi kiểm tra. 
Cô hốt hoảng nhìn anh, vội vã nói: 
- Tôi phá thai rồi, kiểm tra gì chứ, anh khùng hả? 
Người phụ nữ đầu tiên và duy nhất chửi anh nhiều đến vậy chỉ có cô, nhưng Bạch Phong Lĩnh lại không hề nổi nóng. Anh buông lời mập mờ chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/419439/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.