Chợt cảm giác êm ái lạ thường, cơ thể cô khựng lại thay vì ngã ngửa ra đất. Một bàn tay nắm lấy cánh tay cô, Dược Khuê có chút giật mình, cô vội ngước mắt nhìn, gương mặt tuấn tú gây ám ảnh đập thẳng vào mắt cô...chính là Bạch Phong Lĩnh. Anh ta mặc vest đen lịch lãm, trang nghiêm, phong thái sắc lạnh, ánh mắt còn chẳng thèm nhìn cô. Thấy cô đã đứng vững, bàn tay anh ta cũng lập tức buông ra. 
Cô sững sờ vì không nghĩ rằng có thể gặp anh ở đây. Lần nào cô đi làm nhiệm vụ cũng gặp tên cầm thú mà cô căm ghét. 
Dược Khuê nhìn thấy vài người vệ sĩ đang đứng cạnh anh ta, một người cất lời nói với vệ sĩ bảo vệ sự kiện: 
- Đây là Bạch tổng. 
Chỉ một câu nói ngắn gọn nhưng thể hiện đầy đủ quyền lực của nhân vật lớn tiếng tăm. Những vệ sĩ bảo vệ sự kiện, bao gồm cả tên vừa cư xử thô lỗ với cô vội vã cúi đầu rồi mở dãy băng đỏ được cột ở hai bên thanh thép: 
- Xin mời Bạch tổng vào trong. 
Anh không nói với cô bất kỳ lời nào, lạnh lùng đi lướt qua người con gái tuy lạ mà quen. Tim cô đập mạnh vì sợ, hai chân run rẩy khó kiểm soát khi nhìn thấy anh, người đàn ông này chưa cần làm gì đã dọa cô chết khiếp mỗi khi nhìn thấy. 
Những vệ sĩ đi bên cạnh anh rất nghiêm trang, họ vây quanh Phong Lĩnh như thể không để cánh phóng viên, báo chí chụp được ảnh của anh. Trông cách làm việc của họ rất chuyên nghiệp và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/274270/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.