Trở về nhà sau hơn một tiếng ngồi xe khách, đã một ngày trôi qua nhưng cô vẫn chưa thể nguôi ngoai được nỗi ám ảnh đã xảy ra ở khách sạn Pansy tại thành phố Đại Vu. Chẳng phải một sự cố kinh hoàng mà đến tận hai sự việc khiến tâm trí cô ám ảnh khó dứt ra được. Quả thật cái nghề cũng là cái nghiệp. Cô nào ngờ mình lại rơi vào tình cảnh bi thảm như thế. Từ sau khi xảy ra chuyện, đã vài lần cô nghĩ đến việc muốn bỏ nghề vì quá ám ảnh. Nhưng do quá yêu thích công việc này nên cô cứ loay hoay, rối bời chẳng biết phải làm sao.
Chợt bên ngoài vang lên giọng nói quen thuộc:
- Dược Khuê à chị về rồi đây.
Nghe giọng nói của chị gái, cô vội ngồi dậy, dù đã trải qua một ngày nhưng thân dưới vẫn còn rất đau, còn khó chịu hơn cả cơn đau bụng khi đến tháng.1
- Dạ, em đây.
Cô bước ra khỏi phòng, chị gái nhìn thấy cô liền nở nụ cười:
- Chị có mua cho em món bún cá này.
Trông sắc mặt của em gái không được ổn, cô ấy liền cất lời:
- Chị thấy em có vẻ mệt mỏi, không khỏe ở đâu à?
Hạ Dược Khuê hiện vừa tốt nghiệp ngành báo chí và đang xin việc làm ở tòa soạn báo Vera với vị trí phóng viên. Tuy nhiên để được nhận việc, cô bị phía tòa soạn báo đưa ra yêu cầu phải hoàn thành nhiệm vụ săn tin về doanh nhân Đông Chiếu Hoa. Phía tuyển dụng chỉ đích danh cô phải săn tin của hắn, một tổng giám đốc của công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/274263/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.