Nguỵ Trì Vũ đi Moscow đã được 4 tháng.
Vu Duyệt cũng bước vào năm ba đại học. Chương trình học bắt đầu bận rộn hơn, cô đang chuẩn bị cho đợt thực tập đầu tiên.
Ngày Nguỵ Trì Vũ ra sân bay, Vu Duyệt cố gắng dậy sớm dọn hành lí cho anh, dù Nguỵ Trì Vũ không cần gì cả.
Dù tối hôm đó trên giường, anh đã ôm cô từ phía sau dặn dò rất nhiều thứ cho đến lúc gần sáng, nhưng trước khi anh lên máy bay, cô vẫn vùi vào ngực anh khóc đến đáng thương.
Nguỵ Trì Vũ nhìn cô khóc đến quên cả xung quanh, sống mũi cũng hơi cay cay, nhưng sắp đến giờ, anh chỉ kịp trao cho cô một nụ hôn sâu rồi lên máy bay.
--------------------------
Vu Duyệt cũng thỉnh thoảng mới đến căn hộ của anh một lần, hầu hết thời gian cô đều ở kí túc giá chuẩn bị cho công việc thực tập mới.
Thời gian đầu hai người đều cố gắng gọi cho nhau mỗi đêm. Nguỵ Trì Vũ hình như rất bận, anh chỉ có thể gọi cho cô lúc gần nửa đêm và chỉ nói được vài câu cô đã bắt anh tắt để dành thời gian nghỉ ngơi.
Có trời mới biết Nguỵ Trì Vũ đã nhớ Vu Duyệt đến phát điên rồi. Mỗi ngày anh đều làm việc đến tối muộn, cố gắng làm việc chỉ để phát triển công ti theo mong muốn của Nguỵ Vân Bằng, chỉ có thế, Vu Duyệt mới được chấp nhận.
Trong quãng thời gian này, anh đi công tác rất nhiều nơi, kể cả Bắc Kinh, nhưng mỗi lần như thế chỉ kéo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung/1880532/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.