Lúc Vu Duyệt tỉnh dậy đã là 11h hơn, giường bên cạnh trống trải, cô lật người đưa tay sờ sờ vào ga giường, mát lạnh, chắc anh không ngủ. Cô ngồi dậy, vuốt vuốt lại chiếc áo len rồi ra ngoài.
Ngụy Trì Vũ ngồi trên sofa xem điện thoại. Thói quen này của anh nhiều lần Vu Duyệt đã nhắc nhở nhưng anh cũng không chịu bỏ, mỗi lần rảnh rỗi đều mở điện thoại lên. Cô đi đến phía sau vòng tay ôm lấy cổ anh, cúi đầu áp mặt vào hõm vai anh, nũng nịu,
"Đói quá."
Ngụy Trì Vũ vẫn dán mắt vào màn hình, đưa tay vuốt ve cánh tay đang vòng trước ngực mình của cô, cười khẽ.
"Đợi một lát nhé, anh đã gọi cơm rồi."
Một lát anh lại xoay người, buông điện thoại xuống,
"Hay em thích ra ngoài ăn?"
Vu Duyệt ngồi lên sofa, dựa vào ngực anh, cầm điện thoại anh vừa bỏ xuống, thành thạo bấm mật mã, lười biếng.
"Anh đã gọi rồi mà, ăn ở đây cũng được."
Ngụy Trì Vũ nhìn làn mi hơi sập xuống của cô gái nhỏ, bàn tay đưa lên vuốt ve mái tóc đen dài đang xoã trên đùi mình, Vu Duyệt lơ đãng hỏi.
"Anh vừa xem gì đấy?"
Ngụy Trì Vũ đáp,
"Xem thử nên dẫn em đi đâu chơi thôi."
Nhắc đến chuyện này, Vu Duyệt lại bắt đầu sôi nổi,
"Mình đi công viên xong, rồi đi xuống núi đi anh, dù sao trên này cũng không có gì nữa mà. Được không?"
Ngụy Trì Vũ hơi cau mày, vuốt vuốt má cô,
"An ninh ở đây không tốt lắm, chúng ta nên đi theo đoàn, đi lẻ dễ gặp nguy hiểm lắm."
Vu Duyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung/125657/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.