Sáng hôm sau, Triệu Diệp Nhi lại phải bù đầu bù cổ với công việc trong phòng Đồ họa Kiến trúc, không biết ngẫu nhiên hay cố ý, khối lượng công việc được giao cho cô bao giờ cũng gấp đôi so với người bạn Lâm Thu Thảo - trong khi hai người đều là thực tập sinh mới giống như nhau, hình như người trong phòng này đều muốn vắt kiệt sức lao động của cô mới vừa lòng thì phải.
Mặc dù trong phòng, không khí nhìn thì vẫn có vẻ rất bình thường, nhưng thực ra ai cũng có thể cảm nhận được đây chỉ là sự im lặng trước cơn bão mà thôi, bởi vì không có khi nào là Lưu Cẩm Lệ không nhìn Triệu Diệp Nhi cô với ánh mắt vô cùng hiềm khích, giống như một ngày Triệu Diệp Nhi chưa rời khỏi phòng Đồ họa Kiến trúc, cô ta liền ăn không ngon ngủ không yên vậy.
Triệu Diệp Nhi mặc kệ thế sự xung quanh, chỉ tập trung làm việc của mình, tôn chỉ của cô chính là mình không làm sai, sẽ không ai có thể bắt chẹt được mình, cho nên, mới đến giờ ăn cơm trưa, cô đã giống như xác sống, làm việc để cả người đều giống như một chiếc giẻ nhàu nhĩ. Lâm Thu Thảo đôi khi cũng muốn san sẻ cho người bạn này, nhưng bất quá cô gái này gan nhỏ hơn Triệu Diệp Nhi rất nhiều, luôn luôn sợ chọc giận các tiền bối trong phòng sẽ được sống không yên, cho nên có lòng tốt cũng không dám thể hiện.
Giờ này, cả phòng đều đã đi ăn cơm. Triệu Diệp Nhi lắc lắc cổ, cũng muốn đứng dậy đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung-yeu-em/207469/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.