Huỳnh Thanh Tuấn có chút ngỡ ngàng nhìn cô gái ở trước mặt, tam quan giống như cũng bị đánh đổ, “Cô nói như vậy, hình như cũng có nghĩa là, cô ngủ với tên đàn ông nào, cũng không cần nhớ đến hắn làm gì?”
Triệu Diệp Nhi ôm chồng tài liệu trên tay, nhún vai nói, “Trừ phi là người yêu, hoặc chồng của tôi, chứ còn người khác thì nhớ làm gì? Não của tôi cũng không có dư nhiều chỗ suy nghĩ nhiều chuyện như vậy…”, nói rồi lại nghi hoặc nhìn anh, “Chẳng lẽ anh thật sự đã ngủ với tôi rồi sao?”
Huỳnh Thanh Tuấn ôm đầu, có chút choáng váng không tin nổi, “Tôi cũng là lần đầu gặp người như cô, đúng là được mở rộng tầm mắt mà…”
Triệu Diệp Nhi hờ hững đáp, “Ừ, vậy thì tốt!”, nói đến đó, thang máy đã ting một tiếng, cửa mở ra, tầng mười đã ở trước mắt, Triệu Diệp Nhi không thèm quan tâm đến người đàn ông kia, muốn trực tiếp bước ra ngoài. Huỳnh Thanh Tuấn có chút không kiên nhẫn nữa, kéo cô ngược trở lại, đứng ở trước mặt cô, dùng giọng điệu trầm thấp để nói, “Này, cô tên là gì?”
Triệu Diệp Nhi nghi hoặc nhìn người đàn ông này, nếu trên áo vest của hắn không có cài huy hiệu của Huỳnh Thị, cô thực sự đã cho rằng hắn là một tên lưu manh nhiễu sự mà đá cho mấy cái. Nhưng bất quá ở cự ly gần này, nhìn thấy gương mặt có chút điển trai của hắn, cô đột nhiên lại cảm thấy có chút quen quen, kể cả mùi hương trên người hắn, mùi hổ phách này, hình như cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung-yeu-em/207458/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.