Huỳnh Thanh Tuấn thấy cấp dưới của mình cãi nhau qua lại, liền gấp lại tài liệu, đặt bút bi xuống bàn làm việc một tiếng cạch, giọng nói âm u mang đầy quyền lực nói một câu, “Chuyện này tôi sẽ có tự có tính toán sau, mọi người không cần tranh cãi nữa… Chuyển sang vấn đề khác đi!”
Rosie nghe anh nói như vậy, linh hoạt chuyển sang những vấn đề khác, Lê Đại Nam cũng không có suy nghĩ gì, cũng đồng ý gác lại vấn đề kia sang một bên mặc dù trong đầu vẫn còn nghi ngờ đang nổi cộm.
Chuyên gia tên John kia ánh mắt kín kẽ liếc qua Huỳnh Thanh Tuấn một cái, không đoán ra được anh ta đang nghĩ gì, trong lòng bất giác cảm thấy con người này quả thật vô cùng khó lường, hắn ta không khỏi cảm thán, Phan Huy Cung cử hắn đến đây làm nội gián, cũng thật sự là giao cho hắn một nhiệm vụ quá thách thức người khác rồi. Bộ máy của Huỳnh Thị chặt chẽ như vậy, hắn ta cũng cảm thấy để chọc gậy bánh xe được cũng đã là một vấn đề nan giải rồi, huống chi là chia rẽ được nội bộ của bọn họ.
***
Triệu Diệp Nhi xem đồng hồ, đã năm giờ rưỡi chiều, nhìn ra bầu trời bên ngoài cửa sổ, mặt trời cũng đã khuất sau những tòa nhà cao tầng, cô thở hắt ra một tiếng, cũng nên trở về nhà nghỉ ngơi rồi. Phòng Đồ họa Kiến trúc cũng không còn mấy người, Triệu Diệp Nhi nhìn bọn họ cặm cụi làm việc mặc dù đã quá giờ tan làm như vậy cũng không khỏi ngưỡng mộ, từng người bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung-yeu-em/1253284/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.