Huỳnh Thanh Tuấn ánh mắt xám xịt giống như bầu trời trước cơn bão, ngẩng đầu nhìn em trai cùng cha khác mẹ, lạnh lùng nói, “Nếu anh không đồng ý thì sao?”
Huỳnh Ngọc Hưng âm hiểm cười một tiếng, dùng súng lục chỉ về Triệu Diệp Nhi đang đứng trước mặt hắn tầm ba bước, đe dọa, “Thì coi như tiểu mỹ nhân này đành phải nói lời giã từ cuộc sống thôi, ha ha ha, kể cũng lạ, kẻ thù của anh không phải là ít, bọn họ theo dõi anh lâu như vậy, cũng chưa từng phát hiện ra bên cạnh anh có tung tích của người phụ nữ nào, vậy mà rốt cuộc, tôi mới trở lại, đã bắt gặp được cô gái này…”, hắn ta ánh mắt xảo trá nhìn Triệu Diệp Nhi, mỉa mai, “Cũng không trách được, tiểu mỹ nhân này cũng quá xinh đẹp rồi, tôi nhìn còn động lòng nữa huống chi là anh…”
Triệu Diệp Nhi thân hình cứng đờ, mặc dù đôi mắt không bị bọn chúng bịt lại, nhưng đôi tai đã bị nhét bông gòn, cho nên không nghe rõ được điều gì, chỉ biết phía sau lưng cô bây giờ chính là đám bắt cóc hung tàn kia, còn đối diện cô, chính là hình bóng sừng sững của Huỳnh Thanh Tuấn, nhìn gương mặt căng thẳng của anh, có lẽ đang thương lượng gì đó cùng bọn bắt cóc.
Huỳnh Thanh Tuấn hừ một tiếng, ánh mắt lướt qua Triệu Diệp Nhi, làm như không thấy sự hoang mang trên gương mặt của cô, suy nghĩ một lát, mới đáp lại, “Ngọc Hưng, em lúc nào cũng tự cho mình là thông minh, bởi vì vậy cho nên mới liên tiếp gặp chuyện không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung-yeu-em/1253279/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.