“Triệu Diệp Nhi, hình như đây chính là bản thảo của cậu có đúng không?”, Lâm Thu Thảo miễn cưỡng, tặc lưỡi chìa bản thảo về phía bàn làm việc của Triệu Diệp Nhi.
Triệu Diệp Nhi đang ngồi thất thểu, không biết phải giải quyết như thế nào, không ngờ nhìn thấy bản thảo mà cô đang cực khổ tìm kiếm nãy giờ đột ngột xuất hiện trước mặt, vui mừng đến nỗi há hốc mồm, đứng bật dậy, “Thu Thảo, tại sao nó lại ở trong tay cậu vậy?”
Lâm Thu Thảo cười giả lả, che giấu sự tính toán trong ánh mắt, “Là.. là mình tìm thấy nó ở phòng vệ sinh, cậu cũng thật là, thứ quan trọng như vậy mà cũng đánh rơi được…”
Triệu Diệp Nhi nghi vấn hỏi, “Không phải chứ, mình nhớ không lầm là đã để nó ở hộc bàn làm việc rồi mới đi vệ sinh mà nhỉ?”, cô vừa nhớ lại vừa lẩm bẩm, “Mà thôi, tìm được nó là đã may lắm rồi, cảm ơn cậu nhé Thu Thảo!”
Lâm Thu Thảo ánh mắt hờ hững, chỉ đáp, “Ừ!” một tiếng, sau đó trở lại bàn làm việc.
Chín giờ đúng, Triệu Diệp Nhi đã có mặt ở phòng của Lưu Cẩm Lệ, đặt tờ bản thảo kia lên bàn, âm trầm nói, “Đây là bản thảo mà em đã sửa lại, đương nhiên là em đã sửa nó dựa theo những quy chuẩn kĩ thuật đúng đắn, chứ không làm theo thông tin chi tiết của chị, chắc chị sẽ không trách phạt em đâu nhỉ?”
Lưu Cẩm Lệ ngước mắt lên, nheo mắt đầy khó chịu nhìn Triệu Diệp Nhi, đáp, “Ý của cô là gì đây Triệu thực tập sinh?”
Triệu Diệp Nhi nén nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung-yeu-em/1253275/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.