Một hôm Thanh Phong đang tha thẩn trong rừng thì thấy vũng nước rung lên từng hồi, chàng bèn áp tai xuống đất mà nghe thì thấy tiếng chân từ ba phía Đông Nam Bác chạy lại. Lát sau thấy ầm ầm bao nhiêu là người kéo đến. Thanh Phong nghĩ bụng “Hỏng rồi, bọn chúng đến nhanh quá”. Đầu tiên là từ phía đồng một toán người, rồi phía bắc phía nam kéo lên thành ba hướng. người người đông nghịt không biết bao nhiêu cho xuể, dễ cùng năm sáu trăm người chứ không ít, đều là các hảo thủ võ lâm cả. Thanh Phong thấy cơ hội đã đến bèn nhảy lên một phiến đá cao ba trượng cũng dễ thấy nhất.
Toán người kia phải một lúc sau mới vây quanh chỗ Thanh Phong đứng, quần hùng reo hò:
Giết Mạc Thanh Phong, Giết Mạc Thanh Phong.
Tam Túc Kim Ô mới đứng ra giơ hai tay lên:
Mọi người im lặng, mọi người im lặng.
Đợi quần hùng im lặng rồi hắn mới nói tiếp:
Mạc Thanh Phong tên ác tặc nhà ngươi, cha ta coi ngươi như khách quý, cớ sao lại nhẫn tâm ra tay ám hại cha ta.
Nói rồi y giả vờ khóc lóc. Cẩm Thạch cũng bước ra, hai mắt lão đỏ hoe, nhưng là khóc thật chứ không giống tên kia:
Lão phu có một người con trai, sao ngươi lại giết chết nó, lão phu biết làm thế nào đây.
Vương Tư Vệ cũng được thể nói thêm:
Ngươi ám hại lão phu lại còn lấy trộm Bát Đại Khí Pháp của tổ tông để lại, ngươi hãy mau trả lại cho ta.
Quần Hùng lại rồi lên:
Giết Mạc Thanh Phong Giết Mạc Thanh Phong.
Thanh Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-trung-da-diep/3845140/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.