Diệp Băng Băng cúi đầu chào ông sau đó mở cửa đi ra, Tử Lâm Phong đã đứng ngay đó đợi cô.
"Đang bị thương, sao anh lại chạy lung tung rồi:" Diệp Băng Băng nắm lấy bàn tay anh. Hiện đang là mua đông nên rất lạnh, anh lại bận đồ rát mỏng cả bàn tay điều lạnh ngắt.
"Em đừng nóng giận quá, anh không sao đâu." Tử Lâm Phong nhẹ nhàng nói với cô.
"Em biết rồi, trời đang lạnh lắm chúng ta về phòng nhé." Diệp Băng Băng đỡ lấy anh về phòng.
***
Lúc ở nhà không có ai, anh đang dịnh lấy thanh cầu thang bước chân xuống từng bậc, hai mẹ con bà ta thấy vậy đã nháy mắt với nhau.
Tên Tử Trí Vĩ đã trực tiếp dùng tay đẩy mạnh anh xuống, Tử Lâm Phong đã lăn nhào vài vòng rồi sau đó đầu anh đập mạnh vào sàn nhà.
Anh đã bất tỉnh, quản gia đã đưa anh lên phòng và gọi bác sĩ đến! Ông đã lập tức gọi điện cho Tử Lập Tân thông báo chuyện.
Bách Ngọc khi thấy quản gia mách lẻo với ông, bà đã tát ông một cái rõ mạng, còn cảnh cáo ông.
"Tôi cấm ông, dám nói một câu nào với ông ấy, không thì đừng trách.
****
Diệp Băng Băng để anh nằm xuống giường nghĩ ngơi.
Cô vào phòng thay đồ định lấy một bộ đồ kín đáo quần áo tay dài bận, nhưng do trời mưa đồ vẫn chưa khô kịp, chỉ còn lại những chiếc đầm 2 dây khoét sâu ở sau lưng rất hở.
"(Chắc bận như vậy không sao đâu nhỉ.." Diệp Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tong-vo-anh-la-sat-thu/2744889/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.