Kiều Mẫn Hi cũng không chịu thua mà lật ngược người anh lại, một phát ngồi lên con quái vật của anh mà liên tục nhúng nhảy…
Cả hai cứ như vậy quấn lấy nhau đến khi trời gần sáng thì mới chịu dừng lại, phóng thích không biết bao nhiêu bé nòng nọc vào trong bụng làm cho nó phình to lên…
“Vũ Thần được rồi dừng lại đi anh, em không thể chịu được nổi nữa…”
“Được, vậy để anh giúp em lau sạch người, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau ngủ…”
“Ừm…”
Kiều Mẫn Hi ậm ừ gật đầu trả lời Phong Vũ Thần đầy mệt mỏi…
Phong Vũ Thần mĩm cười thoả mãn đứng dậy bước vào phòng tắm, lấy khăn ấm giúp cô lau người cẩn thận, mỗi một động tác đều rất nhẹ nhàng…
“Vũ Thần à, sao lúc nào xong việc, anh cũng rất khoẻ vậy, chẳng có chút gì là mệt mỏi hết…”
“Không phải anh khoẻ mà là em yếu quá thôi…”
“Không phải đâu, hôm qua em ăn rất nhiều mà, trong khi anh lại chẳng ăn chút gì cả, có phải anh dùng thuốc không vậy…”
Phong Vũ Thần dừng lại động tác tay, khi nghe mấy lời cô vừa nói, đứng thẳng người dậy, vươn tay ra bún nhẹ lên trán cô một cái rõ kêu…
“Với sức lực của anh bây giờ, vẫn có thể cùng em vận động thêm mấy hiệp nữa đấy…”
“Vả lại anh không cần ăn cơm, ăn em thôi cũng đủ no rồi…”
“Ừm, Vũ Thần à em buồn ngủ rồi, anh mau nằm xuống ôm em ngủ đi…”
Kiều Mẫn Hi cũng không thể hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tong-sung-the-tron-kiep/2605296/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.