Nhiễm Toản ôm tâm trạng thấy chết không sờn đem cơ thể chìm xuống, cảm thấy hậu huyệt đã được mở rộng bị một con chim to lớn lộng ra, chất bôi trơn Đỗ Quan Mân bôi vào đã có tác dụng, cậu cảm thấy hơi sưng ê ẩm và đau đớn, nhưng không đến nỗi khó chấp nhận..
Cậu thở dốc, mí mắt rủ xuống, lòng bàn tay nâng khuôn mặt đẹp trai mà rắn rỏi của người đàn ông, áp đôi môi mềm mại của mình lên chiếc cằm được cạo sạch sẽ, sau đó chậm rãi di chuyển lên ngậm lấy môi trên mỏng manh của hắn.
Hôm nay là vị ngọt nhàn nhạt của hoa nhài và quýt trộn lẫn, không làm cho cậu chán ghét.
"Đủ tiêu chuẩn không?" Đỗ Quan Mân thấp giọng hỏi cậu.
Nhiễm Toản: "Miễn cưỡng."
"Nhiễm Toản, khen ngợi là bậc thang tiến bộ của nhân loại." Đỗ Quan Mân nói, đẩy mạnh côn th*t đang sung huyết vào chỗ sâu mềm mại ẩm ướt.
Khả năng học tập của Đỗ Quan Mân rất mạnh, khi nghiêm túc thì khả năng quan sát vượt xa người thường.
Hắn phát hiện khi chạm đến một nơi nào đó, hơi thở của Nhiễm Toản sẽ đột nhiên ngừng lại, thắt lưng được hắn đỡ khẽ run lên. Hắn thuận thế đâm lại nơi đó nhiều lần, khiến khuôn mặt lãnh đạm thường ngày của đàn em đỏ bừng vì dục vọng.
"Chậm một chút, a, anh đừng... " Nhiễm Toản nắm lấy vai hắn, cau mày, giọng nói đứt quãng: "Đỗ Quan Mân, đáng chết... "
Đỗ Quan Mân bị mắng đang suy nghĩ: Làm tình thật sướng.
Sướng đến mức hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-toi-nay-hoi-la/2885121/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.