Chương trước
Chương sau
Chu giáo sư, tên là Chu Bỉnh Nghiêm, học tại đại học ở Bắc Kinh, trong giới học thuật ở trong nước cũng như ngoài nước vô cùng nổi danh. Có rất ít người biết, quê quán của ông ở ngay tại ba thành phố liên tuyến ở phương bắc, trong một thôn nhỏ ở Đông thị.

Chu giáo sư sinh ra tại Thập Lý thôn, từ nhỏ đã trải qua những năm 60 – 70 đất nước biến động, cha mẹ ông vốn dạy học ở trong thôn, đều rất có văn hóa, lại không ngờ trong cuộc biến động kia bị hãm hại mà chết.

Sau khi cha mẹ qua đời, không còn nơi nương tựa Chu Bỉnh Nghiêm liền đến Bắc Kinh, ở nhờ nhà người thân ở đó. Sau này cuộc biến động chấm dứt, liền ở lại Bắc Kinh dạy đại học, làm giáo sư. Trải qua nhiều năm, bởi đạt được nhiều thành tựu trong học thuật, được bầu lên chức vụ giáo sư, sau đó vẫn ở lại Bắc Kinh, chưa bao giờ quay về quê nhà.

Tục ngữ nói, lá rụng về cội. Hơn sáu mươi tuổi, sau khi về hưu Chu Bỉnh Nghiêm lại nhớ lại cảnh ngộ lúc trẻ, không khỏi cảm khái. Điều này cũng khơi dậy ý niệm về quê nhà trong đầu ông.

Sau khi quay lại Thập Lý thôn, Chu Bỉnh Nghiêm mới phát hiện, cảnh tượng trong thôn dã xảy ra biến đổi rất lớn so với hai mươi năm trước, mặc dù không được gọi là giàu có, nhưng mọi nhà đều an cư, ngày ngày yên vui. Càng quan trọng hơn là, trong thôn có núi có sông, phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần. Điều này khiến cho người đã sinh sống tại thành phố nhiều năm như Chu Bỉnh Nghiêm vô cùng thích, lại càng nổi lên quyết định ở lại trong thôn dưỡng lão!

Hạ quyết tâm, chuyện đầu tiên mà Chu Bỉnh Nghiêm muốn làm đó chính là tu sửa phần mộ cha mẹ đã bị qua loa vùi lấp sau nhiều năm, vì thế vừa mới qua năm mới liền vội vàng dẫn vài người già trong thôn lên núi chọn địa điểm.

Chuyện Chu giáo sư áo gấm về nhà, bà nội cùng thím Thẩm hàn huyên đến cảm khái rất nhiều.

“Lúc này Chu giáo sư quay về thôn dưỡng lão, nhà Chu Vượng sau này cũng tốt hơn rồi”.

“Cũng không phải nói không? Nói như thế nào cũng là chú hai áo gấm về nhà? Nghe nói khi Chu giáo sư quay về, tặng cho nhà Chu Vượng một chiếc TV lớn, nghe nói còn có máy giặt cùng tủ lạnh nha! Đoán chừng tiền cũng không thiếu đâu, chẳng qua nhà Chu Vượng quả là kín miệng, không chịu nói với ai bên ngoài cả”.

Hạ Thược ngồi một bên nghe hai người đó nói chuyện, nơi đáy mắt có chút quái dị, thậm chí có chút thổn thức.

Bởi vì bà nội cùng thím Thẩm không có biết, dựa theo tình hình kiếp trước, vị Chu giáo sư áo gấm về nhà lại còn có ý định ở lại trong thôn dưỡng lão này, một năm sau liền qua đời.

Nguyên nhân mọi chuyện là con Chu giáo sư ở Bắc Kinh xảy ra tai nạn xe cộ mà chết, Chu giáo sư vô cùng đau khổ, ngồi xe quay trở về Bắc Kinh, không ngờ rằng trên đường lại cũng xảy ra tai nạn xe cộ.

Vận rủi đột nhiên tới này khiến người trong thôn thổn thức không thôi, nhưng mọi chuyện vẫn chưa có chấm dứt.

Sau này, nhà chú Chu Vượng cũng liên tiếp gặp phải chuyện không may, không hiểu sao tai bệnh không ngừng.

Trong thôn có người bắt đầu bàn tán, nói là phần mộ tổ tiên nhà chú ấy có vấn đề, là do lúc trước Chu giáo sư sửa chữa phần mộ tổ tiên, chọn chỗ có vấn đề. Sau này chú Chu Vượng mới lại nhờ người di dời phần mộ đi nơi khác, tai bệnh nhà chú ấy mới bắt đầu giảm bớt.

Cho nên, phong thủy của phần mộ tổ tiên, trong thôn cũng càng truyền càng lên.

Chuyện này là chuyện thần bí mà lúc thơ ấu Hạ Thược nghe được, không bao lâu sau cô cũng quên mất.

Sau này nhớ lại chuyện này, Hạ Thược không khỏi bật cười, cảm thấy phong thuỷ quả thực chính là lời nói vô căn cứ! Nói mơ mơ hồ hồ như vậy, trên thực tế không có nửa điểm căn cứ khoa học, thực rõ ràng là mấy ông cụ trong thôn mê tín.

Mãi cho đến khi Hạ Thược lên đại học, cũng bởi vì cô học ngành kiến trúc, trong các môn học tự chọn trong trường, thậm chí có một môn 《 lý luận phong thủy 》 là một trong những môn lựa chọn trong chương trình học! Điều này khiến Hạ Thược cảm thấy có chút ngạc nhiên, không hiểu vì sao đại học lại có thể mở ra một môn học như vậy, vì thế cô liền báo chọn môn học. Sau khi tiếp xúc qua, Hạ Thược thế mới biết cách nghĩ lúc trước của cô quá võ đoán, cũng là không hiểu biết gì về Huyền Học.

Vào năm Đường Trinh Quán2, đại sư phong thủy Lý Thuần Phong3 cùng đại sư tướng thuật Viên Thiên Cương4 có cuốn  《 Thôi Bối Đồ 》5, có đầy đủ những lời suy đoán về đời sau thịnh vượng cùng việc trị loạn, đối với những thời kỳ sau của Đường triều cùng chuyện quan trọng như các triều đại thay đổi đều có dự đoán trước, không chỉ trình tự cách triều đại thay đổi hoàn toàn chính xác, ngay cả những chuyện xảy ra trong triều đại đó cũng không hề là vô căn cứ! Bao gồm Thái Bình Thiên Quốc, Thanh binh nhập quan, ngày quân Nhật xâm chiếm, vậy mà lại không hề có cái nào không ứng nghiệm có thể nói vô cùng kì diệu!

Bắt đầu từ đó, Hạ Thược liền đối với tri thức thần bí mà rộng lớn này của đất nước sinh ra một chút hứng thú.

Cái gọi là Huyền Học, là đối 《 Lão Tử》6, 《 Trang Tử》7, 《 Chu Dịch》8 nghiên cứu, giải thích nổi lên một loại gọi là triết học Đông Phương.

Mà phong thuỷ, chính là một nhánh bên trong Huyền Học dịch lý.

Trong những năm đất nước còn náo động, lúc mà mọi người dốc sức du nhập văn hóa Phương Tây, người trong nước đều xem văn hóa nước nhà không đáng một đồng, cho rằng Phương Tây chính là khoa học, mà nước nhà là mê tín, khiến triết học Đông Phương xuống dốc, thậm chí đến nay vẫn bị rất nhiều người hiểu nhầm.

Sau này hậu thế trong các thành phần tri thức như học sinh sinh viên nổi lên cách bói toán bằng bài Tarot9 cùng khái niệm các chòm sao10, rất nhiều người tin những thứ này đến đòi mạng, cảm thấy cực chuẩn, mà lại phán cho tướng thuật cùng quẻ thuật của mình là mê tín. Trên thực tế, bài Tarot xuất hiện tại Châu Âu thời Trung Cổ, địa vị ở Châu Âu tương đương với  《 Chu Dịch 》ở Trung Quốc, nhưng Chu Dịch lại có nguồn gốc từ thời Thương Chu11, so với Châu Âu cũng là sớm trước một ngàn năm.

Khi mà chúng ta còn đang vứt bỏ cùng phê phán văn hóa đất nước, các nước Phương Tây lại bắt đầu đem Dịch Kinh15 của Trung Quốc nhét vào phạm trù nghiên cứu, hơn nữa cho rằng đây không chỉ còn là khoa học, mà là rộng khắp.

Dựa theo lý luận phong thủy mà nói, nó có thể nói là vật lý học Địa Cầu, địa chất học, vũ trụ tinh thể học, khí tượng học, cảnh quan học, kiến trúc học, sinh thái học cùng với thông tin về sinh mệnh con người nhiều loại ngành học tổng hợp lại thành một môn học là Tự Nhiên Học.

Rất nhiều người không tin, đó là bởi vì Huyền Học dịch lý cực kỳ thâm ảo khó hiểu, đây là một môn truyền thừa qua các đời, nhưng hiện nay người có được truyền thừa chân chính đều rất ít .

Nói cách khác, người biết chân chính đã rất ít, đại bộ phận mọi người là dựa vào tự học, thay đổi giữa chừng, tục xưng thần côn12. Hơn nữa trong đó có không ít người mang theo mục đích vơ vét của cải vật chất, hại người rất nặng, khiến rất nhiều người hiểu lầm sâu sắc.

Trên thực tế, bậc thầy phong thủy chân chính, ở cổ đại là không ai dám đắc tội . Bởi vì những người này chỉ cần động ngón tay một cái, liền có thể vô hình giết người, thậm chí còn gặp họa lớn, thảm thiết vô cùng!

Nhưng cho tới hôm nay, loại chuyện này cũng không phải là thứ gì đó quá mơ hồ huyền ảo. Dựa theo phạm vi khoa học mà nói, đây là một loại từ trường học tại Địa Cầu. Cũng chính là, lợi dụng toàn bộ sự sắp xếp, thay đổi từ trường một nơi nào đó, khiến cho người sống trong đó cũng chịu ảnh hưởng này, hoặc cát13 hoặc hung14, thậm chí có thể vô thanh vô tức đoạt đi tính mạng con người!

Phần mộ tổ tiên phong thuỷ có nói đến, vào hôm nay Hạ Thược xem ra, là có đạo lý nhất định. Thân thể sinh ra là từ cha mẹ, người xưa có chú ý đến một chữ “Khí” , dùng khoa học hiện đại để giải thích thì đó chính là sóng điện từ. Cha mẹ cùng con cái đều có cùng một loại sóng điện từ, mà vạn vật sông núi cũng là được sinh ta từ ‘khí’, chẳng qua ‘khí’ này có cát có hung, nếu tổ tiên mai táng tại nơi có khí hung ác tụ tập, con cái cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Nhớ lại những điều này, Hạ Thược lại nhớ tới lúc chọn môn học, lúc đó có thời gian cô muốn quay về quê nhà, nhất định phải tìm được nơi mà lúc trước Chu giáo sư đã chọn để xây dựng phần mộ Tổ tiên, đến tận nơi khảo sát thực địa. Nhưng sau này lại có đủ loại nguyên nhân mà không có làm được.

Chỉ là Hạ Thược không ngờ rằng, trọng sinh lại cho cô cơ hội để tìm tòi kết quả!

Không ngờ rằng cô còn có cơ hội gặp lại Chu giáo sư!

Nhớ tới lúc trước bà nội có dẫn theo cô đến nhà chú Chu Vượng thăm hỏi, cô cùng Chu giáo sư tuy rằng chỉ gặp mặt một lần, nhưng ông cũng để lại cho cô ấn tượng về một người uyên bác hòa ái dễ gần.

Hiện tại, tất cả những bi kịch đó còn không có xảy ra trên người ông.

Hạ Thược bỗng nhiên sinh ra mong muốn được gặp Chu giáo sư. Một vị học giả nổi tiếng khắp nước như vậy, một ông cụ hiền lành từ ái như thế, không nên ở một năm sau đột nhiên bị đột tử.

Lúc này, nghe bà nội nói: “Hôm nào chúng ta cùng đến nhà Chu Vượng chơi một chút, gặp Chu giáo sư. Giáo sư đại học ở Bắc Kinh, đó nhưng là người làm công tác văn hóa, gặp qua rất nhiều việc trong xã hội a”.

Mạnh Thẩm nói: “Vậy cũng đúng, nhưng hôm nay là không được rồi. Lúc cháu ra khỏi nhà, thì nghe nhà cháu nói, Chu giáo sư vừa dẫn theo các ông trong thôn lên núi rồi”.

Hạ Thược vừa nghe vậy, mấy ngụm đã uống hết bát canh gà, buông bát nói: “Bà nội, cháu muốn lên núi”.

~ Hết chương 6 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.