"Tiểu Kiều, lại đây." 
Trước mặt có một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, nhìn thấy hắn lập tức gọi một tiếng, vội vàng kéo cậu vào phòng làm việc, đóng cửa lại. 
Hai chữ 'Tiểu Kiều' lúc ở nhà các sư huynh cũng thường hay gọi. Kiều Quảng Lan cảm thấy khá là thân thiết, lập tức có hảo cảm với người trước mặt. Hắn nói: "Sự tình rất nghiêm trọng sao?" 
Lưu Kiệt nói: "Những người kia đều là kẻ du côn vô lại, căn bản không thể nói đạo lý. Bản thân bệnh nhân Vương Vũ cũng nặng, lúc trước đã nói rõ với người nhà, là bọn họ kiên trì muốn phẫu thuật. Nếu không phải em phẫu thuật thành công, với cái bệnh kia của anh ta còn chẳng sống nổi một tuần. Việc này cho dù bọn họ đi kiện thì chúng ta vẫn là người có lý, nhưng cậu vẫn trốn tránh chút, cẩn thận đừng đụng chạm với đám người kia." 
Kiều Quảng Lan nói: "Phương Tể Hà kia..." 
Lưu Kiệt nghe đến tên này cũng không nhịn được thở dài: "Phiền phức chính là Phương Tể Hà này. Phẫu thuật chưa xong, tình huống như nào anh cũng không biết. Thân phận của bọn họ không giống nhau. Cho dù không có chuyện gì chúng ta cũng phải cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc. Kết quả giờ thì hay rồi. Bệnh cậu ta vốn dĩ không có vấn đề gì mấy, phẫu thuật xong xảy ra phản ứng là tỉ lệ 1/1000, vậy mà cũng rơi trên đầu đại thiếu gia kia. Cố tình anh ta lại là bệnh nhân của cậu. Vạn nhất không cấp cứu được, người nhà lại tới làm trò như Vương Vũ... Việc này sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thuy-dai-su/895620/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.