Hình Siêu cười lạnh, không hề nể mặt chút nào: "Hiện tại chúng ta cũng chỉ là quan hệ hợp tác, đôi bên cũng không có tình nghĩa gì, không phải ta làm vậy cũng rất bình thường sao? Ta vốn đã là một tên tiểu nhân, ngược lại là các hạ, xuất thân danh môn ra vẻ đạo mạo, không nghĩ đến bên trong lại hèn hạ như thế, đúng là làm người ta nhìn với đôi mắt khác xưa nha! Sư đệ kia của người có cần ta tiện tay xử lý không? Giết một tên đệ tử tiên môn chơi một trận, nghĩ lại thấy cũng thú vị đấy."
Lời lẽ của gã sắc bén, bàn đến trình độ độc miệng chỉ e cũng chẳng thua kém gì Kiều Quảng Lan. Chỉ là mỗi lời Kiều Quảng Lan nói ra đều lộ sự hài hước đáng yêu, gã ta lại làm cho người ta thấy không rét mà run, thứ sát khí nặng nề này khác biệt một trời một vực với thiên tính hào hiệp.
Người còn lại không hề mảy may tức giận, trái lại cười khẽ một tiếng. Sau đó cổ họng Hình Siêu đột nhiên phát ra một tiếng hô khẽ, sau đó không có âm thanh gì nữa, nghe như bị người bóp cổ mất.
Kiều Quảng Lan nghe thấy người kia nói: "Ta từng nói qua được đụng Kiều Quảng Lan sao?"
Hắn bị sốc và sợ hãi.
Người này thế mà lại là sư huynh của hắn, chưởng môn phải Ngọc Quỳnh, Thái Ngự Chân Nhân!
Ngay lúc đầu óc đang chấn động, bỗng nhiên Kiều Quảng Lan cảm giác được một cỗ khí lạnh lẽo đang vọt về phía hắn. Trong lòng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thuy-dai-su/3386634/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.