Edit: Thỏ
Đã là chín ngày kể từ khi ‘hắn’ rời khỏi dưỡng dịch. Trí tuệ của ‘hắn’ phát triển rất nhanh, có khả năng tư duy độc lập, điều này được chứng minh qua việc: Lúc ‘hắn’ phát hiện tôi chỉ ở cạnh ‘hắn’ trong thời gian dạy học, khi ‘hắn’ hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ rời đi; cho nên ‘hắn’ cố tình tỏ ra không hiểu, dùng cách này để kéo dài thời gian ở bên tôi. Thêm vào đó, nếu có thể thực hiện hành động mang lợi ích cho bản thân, hẳn liên quan đến chim non chào đời. Sự khao khát tình cảm sâu trong nội tâm sẽ kích thích tốc độ phát triển của trí não? Điều này đương nhiên không thể phủ nhận.
“Đây là cái gì?” Nhân viên nghiên cứu chỉ vào một hình ảnh trong sách.
“Không biết.” Đứa bé đã có thể phát âm rành mạch.
Anh đẩy nhẹ mắt kính: “Hôm qua tôi đã dạy em.”
“Nhưng em quên rồi.”
Anh cúi đầu nhìn đứa bé, chỉ thấy nó rụt đầu, đôi con ngươi trong veo cẩn thận quan sát gương mặt lạnh lẽo của anh. Rốt cuộc anh đứng lên, đi về phía cửa.
“Chờ đã, chờ đã!” Đứa bé nóng vội kêu lên. “Chúng ta chưa học xong, tại sao anh đi rồi?”
“Bởi vì điều này thật vô nghĩa.” Nhân viên nghiên cứu nghiêng đầu, ánh mắt lãnh đạm nhìn nó. “Dạy em tri thức em lại không tiếp thu. Tôi sẽ không lãng phí thời gian cho những chuyện vô nghĩa.” Nói xong liền ấn nút trên cửa.
Thấy anh thực sự rời đi, nó vội vàng đứng dậy. Tiếng xích sắt vang lên leng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thi-nghiem/2168406/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.