Edit: Thỏ
Đã là ba mươi ba ngày kể từ khi ‘hắn’ rời khỏi dưỡng dịch.
(tạm dừng)
Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra. Lúc tôi quay lại đã thấy người ‘hắn’ đầy máu nằm ở đó, đầu óc tôi trở nên hỗn độn. Vì sao tôi chỉ vừa rời khỏi mười phút mà ‘hắn’ lại ra nông nỗi này? Rốt cuộc là vì sao? (chữ viết xiên vẹo) (câu từ rời rạc). Thần kinh ‘hắn’ bị tiến sĩ Trương làm tổn thương hơn một nửa, nhưng không có trở ngại gì. Dùng góc độ y học để nói thì không có gì trở ngại. Năng lực cường đại của ‘hắn’ đủ để phục hồi, chỉ cần cung cấp đủ dưỡng dịch. Trừ khi đại não và tim bị tổn thương trực tiếp, ngoài ra bất kể những thương tổn nào cũng không gây nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng lần kiểm tra số liệu vừa rồi tinh thần ‘hắn’ trong trạng thái không tốt. Thật tệ, tôi phải dừng thực nghiệm với ‘hắn’, chăm sóc ‘hắn’, chờ ‘hắn’ bình phục hoàn toàn.
Một ống tiêm chứa đầy dưỡng dịch bị hắn hất tung. Ống tiêm rơi xuống đất, lăn đi, nhân viên nghiên cứu phải bước vài bước mới có thể nhặt nó lên. Có rất nhiều mảnh vụn của giấy vương vãi xung quanh ống tiêm, đó là giấy của những quyển sách mà anh từng đưa hắn. Hắn vốn nâng niu như báu vật, nhưng bây giờ chúng đã bị xé nát.
“Cút! Cút đi! Tôi không tiêm! Lấy đi!” Chàng thanh niên đưa đôi tay ôm đầu, không ngừng gào thét.
Nhân viên nghiên cứu dừng giây lát, nhặt ống tiêm lên. Kim tiêm bị cong, không dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thi-nghiem/2168401/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.