Sáng ngày hôm sau Phong Túc và Trì Hạc cùng nhau đứng ngoài cổng trường. Được rồi, dù sao nhà Trì Hạc cũng gần đây, cậu đi bus là đến. Tuy là đã chuẩn bị kĩ càng rồi nhưng vẫn không khỏi có chút lo lắng.
"Được rồi, tôi đi đây. Nếu như có chuyện xảy ra bất ngờ thì lập tức gọi cho tôi." Phong Túc nhìn xe bus đang đến gần, quay đầu căn dặn Trì Hạc rồi bước lên xe.
Trì Hạc ngoan ngoãn gật đầu, vẫy tay chào đối phương. Hắn có thể lo được mà, không sao cả. Xe bus vừa đi khỏi, đã có một chiếc xe hơi đen chạy đến dừng trước mặt hắn. Tài xế từ trên xe bước xuống, một thân âu phục khiến người ta cảm thấy có hơi áp lực.
"Thiếu gia, mời lên xe." Tài xế theo lễ nghi mà mở cửa xe cho hắn.
Học sinh khác vừa ra khỏi kí túc nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán. Trước đó cảm thấy ác bá đã có khí chất không bình thường rồi. Bây giờ cũng có cả xe sang đến đón về nữa chứ.
Trì Hạc ngồi vào trong xe, tài xế bên ngoài sắp xếp hành lý vào cốp rồi mới khởi động xe rời đi.
"Thiếu gia, ở trường vẫn tốt chứ?"
"Tốt."
"Hôm nay đại thiếu muốn đến đón cậu, nhưng mà lại có cuộc họp nên tôi đến thay. Cậu cũng đừng trách đại thiếu chuyện năm đó, cậu ấy chỉ là lo lắng cho cậu thôi. Muốn cậu ra nước ngoài sống thoải mái một chút, cũng có thể kết giao nhiều bạn hơn."
Chuyện năm đó? Ra nước ngoài sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724127/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.