Trì Hạc nhìn đồng hồ, cũng đã đến giờ đóng cửa rồi. Cũng nên gọi Phong Túc dậy, sẵn tiện ăn tối luôn. Hắn dọn dẹp lại đồ đạc trên bàn giúp bác quản lý, dù sao cũng nên dọn một chút.
"Phong Túc, dậy đi." Xong xuôi hắn mới khẽ lay người cậu.
Phong Túc mơ mơ màng màng bị gọi dậy, đưa tay lên dụi mắt: "Xong rồi sao? Vậy đi ăn thôi."
"Ừm, xong rồi. Đi ăn thôi." Trì Hạc gật đầu, nhìn cái bộ dạng ngái ngủ của cậu mà có chút buồn cười.
Phong Túc vừa tỉnh giấc vẫn còn mơ hồ về mọi thứ xung quanh. Cậu ngáp dài một cái rồi kéo ghế đứng dậy. Tối rồi, bây giờ đến nhà ăn cũng chẳng còn bao nhiêu đồ ăn nữa.
"Trì Hạc, tôi muốn ra ngoài ăn." Phong Túc đưa ngón trỏ chọc chọc cánh tay hắn nói.
Trì Hạc dừng lại suy nghĩ một lúc, cậu cảm thấy hắn sẽ không đồng ý nên chuẩn bị tự đi một mình. Lại không ngờ được rằng cậu đã thật sự coi thường hắn rồi đi.
"Sao cậu còn chưa nhảy xuống? Sợ rồi sao?"
Đáy mắt Phong Túc vẫn còn hiện lên vẻ kinh sợ, người này có còn là ủy viên ban kỷ luật nữa không? Có còn là người nhất nhất theo luật nữa không vậy? Học sinh ba tốt, học sinh ưu tú của trường lại vì một câu nói mời ra ngoài ăn của cậu mà bật tường thật rồi.
Hắn còn nhảy đến mức thành thục nữa chứ. Cái này mà lộ ra ngoài thì tam quan mọi người chắc chắn sẽ làm mới không ít.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724115/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.