'Reng reng reng' chuông hết giờ vang lên, giáo viên vỗ hai tay vào nhau tạo ra tiếng động sau đó cất giọng: "Hết giờ, bỏ hết bút xuống, các em mau nộp bài lên đây. Từng người một."
Phong Túc sau khi nộp bài xong thì chuẩn bị vọt lẹ, mà Trì Hạc theo ngay sau lưng cậu. Cậu nhân lúc đối phương nộp bài thì lập tức lao ra khỏi phòng thi, Trì Hạc vừa nộp bài xong quay đầu đã thấy chỉ còn lại bóng lưng của Phong Túc mà thôi.
Máu dồn lên não, cả người đều như phát hoả, lập tức chạy ra khỏi phòng thi đuổi theo Phong Túc. Phong Túc chạy gần đến cổng trường thì giảm tốc không tự chủ được mà quay đầu lại xem xem Trì Hạc ở đâu. Không quay đầu thì thôi đi, đã quay đầu thì đúng là bị doạ cho sợ chết khiếp. Trì Hạc đang đuổi theo ngay phía sau, hơn nữa tốc độ cũng sắp theo kịp cậu luôn rồi.
"Đừng đuổi nữa mà." Phong Túc chạy trước gào lên.
Trì Hạc đuổi theo sau: "Cậu đứng lại đó."
Toàn trường ra khỏi phòng thi thì ngơ ngác luôn rồi.
"Bọn họ đang làm gì thế?"
"Chơi đuổi bắt sao?"
"Học bá chọc ác bá giận rồi sao? Cho nên cả tuần ác bá đều vô cùng khó ở thế kia."
"Cũng có thể lắm."
"Bọn họ là yêu nhau lắm cắn nhau đau đấy."
Phong Túc cuối cùng cũng không thể chạy thêm được nữa, một tay chống vào tường một tay chống đầu gối. Cúi đầu thở dốc, rốt cuộc tại sao cái tên mọt sách Trì Hạc thể lực còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724097/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.