Phong Túc thức dậy với cái đầu đau điếng, sáng sớm đã thấy đầu óc ong ong rồi.
"Đau đầu quá đi. Hôm qua uống hơi nhiều rồi."
Cậu đưa tay lên xoa xoa phần giữa lông mày để thư giãn. Trong đầu lướt qua hình ảnh của tối hôm qua, nó hiện lên khiến cậu nhớ rõ ràng bản thân đã nói gì với Trì Hạc.
Hai má đỏ gay lên úp mặt vào chăn. Hôm qua đã nói gì thế chứ? Mày có tỉnh táo không thế hả Phong Túc?
'Cộc cộc'
"Phong Túc, dậy chưa?" Trì Hạc đi đến gõ cửa phòng cậu.
Cậu vừa nghe thấy là tiếng của Trì Hạc thì vô thức nói: "Dậy rồi, lát nữa tôi lên lớp sau."
Trì Hạc nghe thế thì cười khổ, người này bình thường huênh hoang như thế mà giờ cũng có lúc xấu hổ cơ đấy. Thả thính rồi chạy à? Đừng có vô lương tâm như thế chứ Phong Túc.
"Tôi đi trước nhé."
"Được được."
Phong Túc ôm cái đầu còn ong ong của mình mà đứng dậy khỏi giường. Đánh răng rửa mặt xong xuôi, mặc đồng phục khoác cặp lên người. Đi ra khỏi phòng vừa khéo đụng phải Cố Lẫm.
Cố Lẫm thấy Phong Túc thì lập tức lại gần, bây giờ cậu có vô vàn câu hỏi cho nên rất muốn hỏi rõ một lượt.
"Túc ca, anh thích Trì Hạc hả?"
"Cậu ấy có biết không?"
"Hai người bây giờ là như thế nào? Tỏ tình chưa?"
Phong Túc tay đút túi quần, đi trước Cố Lẫm hai bước nghe đối phương luyên thuyên suốt dọc đường khiến cậu có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724080/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.