Rất nhanh, ngày thi đã đến rồi. Ngày quyết định ước mơ của học sinh toàn quốc có thành công hay không. Dưới ánh mặt trời oi ả, sĩ tử vào phòng thi nườm nượp. Vốn dĩ thời tiết ngày hè đã nắng gắt, nay lại càng thêm sôi sục vì sĩ tử trong phòng thi.
"Túc, về rồi hả? Nhanh, nhanh lên vào chào chị dâu em một tiếng đi."
Vừa về đến nơi Phong Túc đã bị anh trai mình đẩy vào trong nhà để nhanh chóng chào hỏi chị dâu rồi. Thật là cậu chỉ vừa về thôi mà.
"Túc về rồi sao? Chị có làm mấy món em thích rồi đấy. Mừng em về nhà." Diệp Y tay đang bưng nồi canh nghi ngút khói ra khỏi bếp, miệng cười tươi chào Phong Túc.
Cậu bây giờ cũng hiểu vì sao anh trai cậu nhất quyết phải cưới chị ấy.
"Y Y à, để anh bưng cho. Anh đã bảo cứ để giúp việc làm là được rồi mà." Phong Niên đi đến gần, cầm lấy nồi canh nóng trên tay Diệp Y.
"Không sao đâu, dù gì cũng lâu lắm rồi Túc mới về mà. Em làm chút đồ ăn thôi."
"Không được, nhỡ bị bỏng thì làm sao đây?"
Cậu nhìn cảnh hai vợ chồng anh trai mình ân ái, chẳng hiểu sao cảm thấy bản thân đứng giữa các bóng đèn trong nhà thì cậu chính là bóng đèn sáng nhất luôn đấy.
Phong Túc sau khi thi tốt nghiệp xong thì về Yến Kinh, lại nói đến trước đó Trì Hạc cũng đã nói chuyện với mẹ hắn rồi. Nên việc come out của hai người cũng chẳng còn gì đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724045/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.