Thời điểm rời khỏi bệnh viện, trời đã tối rồi, Lý Thanh Lãng một mình chậm rãi đi trên đường về nhà, bắt đầu tính toán giải quyết thế nào tiền chữa bệnh của Viện trưởng.
Cô nhi viện của bọn họ không phải là cái loại thường được người có tiền hoặc cơ quan từ thiện để ý cùng giúp đỡ. Trên thực tế, rất nhiều cô nhi viện đều không có đãi ngộ như vậy, hơn nữa Viện trưởng cũng không hi vọng những người kia quyên tiền chỉ vì muốn đánh bóng tên tuổi chính mình rồi làm ảnh hưởng đến sinh hoạt của bọn nhỏ, vì vậy tài chính của cô nhi viện lại càng khó khăn hơn. Nhận được cùng lắm là một ít tiền quyên tặng rải rác, Viện trởng cùng bọn nhỏ cơ bản là sinh sống tự cấp tự túc. Bất quá cũng may, Viện trưởng có dự kiến trước mua cho mình một phần bảo hiểm chữa bệnh, trừ ra chi phí kim ngạch, chính mình chi trả phí sinh hoạt cũng không nhiều lắm. Nhưng mà…vạn nhất làm kiểm tra phát hiện ra vấn đề khác, hoặc là chi tiêu đồ bổ các loại, Lý Thanh Lãng không thể không bắt đầu tính tới khoản tiền lương mỏng manh cùng tiền tiết kiệm ít ỏi của mình. Mặc kệ nói thế nào thì nói, mình có thể sống đến ngày hôm nay tất cả là nhờ vào Viện trưởng, hiện tại nàng xảy ra chuyện mình không thể làm như không để ý.
Lý Thanh Lãng đột nhiên nhớ đến cuộc điện thoại xế chiều hôm nay, cả người liền buồn bực. Hiếm khi mới có cơ hội cùng thần tượng ở chung, lãng phí như vậy thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-ca-xuong/2319659/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.