Không ngờ đây lại là nơi cuối cùng của ta, chỉ tiếc không gặp được hắn lần cuối.
Hai lão già bên ngoài dựa theo khí tức lưu lại trên người Lý Thanh Nguyệt một đường đuổi đến.
- Phía trước đã là hắc ám sâm lâm.
- Lần này khó bàn giao với chủ thượng.
Hai người chỉ nhìn qua vài lần sao đó biến mất.
Mấy ngày nay Long Thắng Thiên theo căn dặn của nhị trưởng lão yên lặng ở trong tông môn trãi qua cuộc sống nhàn hạ ngày thì luyện tập băng tự kinh, đêm lại luyện thôn thiên quyết khi rãnh rỗi lại nghiên cứu vũ khí, mấy hôm trước hắn buồn chán đến tìm sư tỷ lại được thông báo nàng có chuyện phải trở lại Đại Thường quốc.
- Đi cũng không nói với mình một tiếng thật là đau lòng a.
Hắn thở dài một tiếng cuộc sống không mỹ nhân không tiền bạc đúng là buồn bực.
- Lão Dịch người đoán xem khi nào hai tên chuột nhắc kia lại đến đối phó ta.
- Tiểu tử người đang ở trong tiên môn họ muốn đánh chó cũng phải xem mặt chủ đúng không?
- Cũng đúng, không đúng cái gì là đánh chó, người thấy con chó nào đẹp trai như ta chưa, cũng không đúng ta làm sao có thể so với chúng nó lão Dịch ta chính thức nghi ngờ ánh mắt của lão.
- Tiểu tử người đừng quên hồn thú tiếp theo của người là một con thiên cẩu a, dù sao thì cũng có liên quan với nhau.
- Hừ làm sao có thể so sánh như vậy không lẽ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than/2425800/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.