Làm người không được tham lam chúng ta đã có linh thủy những thứ này cứ để lại cho bọn chúng.
- Hừ người tốt như vậy sao?
- Sư tỷ không lẽ trong tâm trí của người con người ta kém đến vậy sao?
Nhìn Long Thắng Thiên đưa ra bộ mặt ủy khuất nàng chỉ bỉu môi một dạng đương nhiên sao đó cùng hắn rời đi.
Long Thắng Thiên không đi ra ngoài hắn dự định tìm một chỗ để ở lại đợi đến khi mọi việc tìm kiếm di tích kết thúc sẽ cùng mọi người rời khỏi như vậy sẽ không bị nghi ngờ.
- Sư tỷ chúng ta tạm thời ở trong hang động này đợi đến khi di tích kết thúc mới đi ra người thấy được không?
- Tốt.
Sau khi an bài xong vị trí hai người nhanh nghĩ ngơi lấy sức Lý Thanh Nguyệt bận rộn một ngày có vẽ mệt mỏi liền đi nghỉ ngơi, trước khi đi nàng còn dặn hắn an phận không được rình coi nàng ngủ, Long Thắng Thiên lúc này lại đang trao đổi với Hắc Dịch.
- Lão Dịch người có cách nào che giấu tu vi không?
- Người hỏi vấn đề này làm gì? Một linh úy nhỏ như người không ai để ý đâu.
- Ta muốn mượn linh lực ở nơi đây đột phá nếu như trở về bị mấy lão già kia phát hiện nhất định sẽ cho là ta nhặt được bảo vật.
- Ồ không ngờ người lại biết suy nghĩ như vậy?
- Ý người là bảo trước đây ta ngu ngốc sao?
- Che dấu tu vi không thánh vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than/2425797/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.