Lý Thần cơ mặt co giật trong lòng nộ khí, hai người còn coi ta có mặt ở đây sao?
- Hừ, bớt nói nhảm đi, tốt nhất người mau chống rời khỏi đây đừng để ta đổi ý đến lúc đó muốn đi cũng không được.
Long Thắng Thiên liếc mắt nhìn Lý Thần cười nhạt hắn lấy ngu đầu mã diện ra liền kéo Lý Thanh Nguyệt lên sao đó hướng ra cửa động phóng đi.
- Hừ hai tên ngu xuẩn.
Lý Thần hừ lạnh một tiếng hai tên linh sư đứng chắn ngay cửa vận linh lực ý định ngăn chặn.
Long Thắng Thiên trên tay cầm rocket 1h bên trong đã chứa sẵn 1 vạn thanh linh tử hắn ngắm thẳng cửa động khai pháo.
- Diêm vương Hắc Dịch pháo… ẦM.
Hai tên linh sư nhìn một đòn này liền không dám cản đều tránh qua một bên, Long Thắng Thiên không có người cản trở liền phóng ra bên ngoài chạy mất dạng.
- Một lũ vô dụng.
Lý Thần nhìn một đóng phế tích trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt.
- Mau đi tìm bọn chúng về nếu dám phản kháng lập tức giết chết.
Lý Thanh Nguyệt ngồi phía sao ôm Long Thắng Thiên đôi mắt vẫn còn mơ màng.
- Tiểu Thiên lúc nãy người là dùng vũ kĩ gì sao lợi hại như vậy?
- Sư tỷ đó không phải vũ kĩ mà là vũ khí do ta luyện chế.
- Thật sao? Lại có thứ vũ khí lợi hại như vậy, người có thể dại ta không?
- Đương nhiên là được chỉ cần thứ ta biết đều sẽ dại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than/2425793/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.