🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cô gái dáng người thanh mảnh, làn da mịn màng, đôi môi như hoa anh đào,lông mày như vẽ bằng mực nghiên, đôi mắt như nước mùa thu mềm mại thanh tú khó tả.

Cô mặc chiếc váy màu xanh nhạt trông vừa rực rỡ vừa tươi mát dưới ánh chiều tà, giống như mưa rào

chạm vào búp sen xanh, như sương mù mỏng manh trên ngọn núi cô đơn, thanh tao và nhẹ nhàng đến khó tả.

Xét về nhan sắc và khí chất, cô gái này có thể ngang hàng với Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc.

Hồn gia chỉ sinh ra đại mỹ nam và đại mỹ nữ. Đây quả thực không phải là lời nói suông.

"Tam muội!"

Tần Ninh

nhìn cô gái trước mặt, không khỏi mỉm cười: "Đã nhiều năm không gặp, có nhớ Nhị ca không?"

Bốn huynh đệ tỷ muội Hồn gia luôn có mối quan hệ rất tốt. Tần Ninh và Lâm Tuyết Nhiên từ nhỏ đến lớn ngày nào cũng đánh nhau cai nhau nô đùa nhau nên

đương nhiên rất thân

thiết.

Tần Ninh

nói xong, Lâm Tuyết Nhiên hơi ngước mắt lên, giọng bình tĩnh nhưng lạnh lùng đáp: "Về rồi sao".

Lúc này, nụ cười trên mặt Tần Ninh không khỏi đông cứng lại.

Nhưng sau đó, Tần Ninh vẫn mỉm cười đi tới, giơ tay lên

muốn nhéo má muội muội mình.

Nhưng Lâm

Tuyết Nhiên lại nghiêng người sang một bên, sau đó lùi

lại một chút.

Hành động này khiến đôi tay đang vươn ra của Tần Ninh như bị đóng băng giữa không trung.

"Ừm ...... "

Tần Ninh

không khỏi bật cười, nói: "Xem ra chúng ta nhiều năm không gặp, muội muội đã trở nên xa lạ với Nhị ca rồi!"

Lâm Tuyết Nhiên nhìn về phía Tần Ninh rồi đáp: "Huynh không nên quay lại!"

Nghe được lời này, Tần Ninh giật mình.

Hồn Hiên Dật ở bên cạnh lập tức nói: "Tam cô, Nhị thúc của con có lý do riêng nên mới phải chuyển sinh, người hãy cho Nhị thúc cơ hội giải thích ... "

"Ta biết huynh có nỗi khổ riêng, nhưng huynh thực sự không nên quay lại!"

Tần Ninh

nhướng mày, nhìn Tam muội của mình, sau đó cười hỏi: "Tuyết Nhiên, sao vậy? Ta trở về khiến muội không vui sao?"

Lâm Tuyết Nhiên nhìn Tần Ninh, hơi mở miệng nhưng sau cùng không nói gì.

Tần Ninh lại nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tam muội, muội thật sự giận Nhị ca sao?"

"Đi đi!'

Giọng nói của Lâm Tuyết Nhiên có chút lạnh lùng, sau đó cô ấy quay người bước đi.

Tần Ninh cũng bước theo, lập tức gọi với theo: "Tuyết Nhiên, muội ... "

Vù ...

Trong khoảnh khắc, một cột sáng dựng lên ở lối vào Tuyểt Nhiên Cốc, đây rõ ràng là

một tầng cấm chế.

Cấm chế đó

đã cản bước đi của Tần Ninh.

Lâm Tuyết Nhiên bước vào trong sơn cốc, thậm chí không dừng lại một bước.

"Nhị thúc ... "

Hồn Hiên Dật nhìn Tần Ninh đang ngơ ngác đứng ở cửa sơn cốc, hồi lâu sau mới yếu ớt kêu lên.

"Hiên Dật, Tam cô của con trong những năm ta đi vắng đã xảy ra chuyện gì sao?'

Tần Ninh vẻ mặt âm trầm hỏi.


chỉ chuyên tâm tu luyện, không còn quan tâm nhiều đến thế giới bên ngoài".

"Tam cô thường xuyên ra ngoai tu luyện, san tiên

thú, nâng

cao sức chiến đấu. Cứ như vậy ngày này qua tháng khác, không biết từ lúc nào Tam cô đã kết giao với con trai tộc trưởng Phong Thiên Hoa tộc Phong Thị là Phong Vô Lưu!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.