Lâm Ngọc Thiến ở trong phòng nói chuyện một lúc lâu rồi Tần Ninh mới rời đi.
Ở bên ngoài, Tứ đệ Hồn Thượng Dạ và cháu trai Hồn Hiên Dật đã đợi hắn rất lâu.
"Nhị ca!"
"Nhị thúc!"
Thấy Tần Ninh vừa đi ra ngoài, hai người lập tức chào đón.
Tần Ninh lại ôm hai người họ một cái thật chặt.
Hồn Hiên Dật cười hắc hắc nói: "Nhị thúc, đây là rượu Túy Hồn Tiên Nhưỡng mà thúc thích uống, con đã ngâm mấy bình liền chỉ đợi thúc về để uống thôi đó!"
Hồn Thượng Dạ nghe vậy thì mắng: "Tiểu tử thối, ngâm rượu cho Nhị thúc mà không ngâm cho Tứ thúc sao? Bình thường ta hỏi xin con bao nhiêu lần?"
"Nhị thúc là thúc con còn ta không phải sao?"
Hồn Hiên Dật gãi gãi đầu nói: "Tứ thúc, mỗi ngày thúc uống bao nhiêu loại tiên tửu như vậy vẫn chưa đủ sao?"
Hồn Thượng Dạ nghe xong cũng không biết bắt bẻ lại ra sao.
"Lão tứ, chỗ rượu đệ giấu hôm nay phải đem hết ra, nếu không ... đệ chạy không thoát đâu!"
Hồn Thượng Dạ nghe vậy mặt nhăn nhó đáp: "Đệ đâu có cất giấu gì đâu, không có không có ... "
"Nhị thúc, Tứ thúc lừa người đó. Tứ thúc có bình rượu Vạn Hoa hảo hạng một trăm bảy mươi ngàn năm tuổi. Thúc ấy ... "
"Hiên Dật, con lại ngứa người đúng không!"
"Hồn Thượng Dạ đệ được lắm, còn dám keo kiệt với Nhị ca như vậy. Mau mang ra đây, hôm nay ta uống cho đệ phá sản!"
Ba người vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748792/chuong-10984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.