Đối mặt với lời nói ngạo mạn của Tần Ninh, Lạc Sơn Điền cảm thấy tức giận đến mức lồng ngực như sắp nổ tung.
Nhưng ngay sau đó, Lạc Sơn Điền buộc mình phải bình tĩnh lại.
"Tộc trưởng Lạc gia các ngươi đều bị ta giết chết, treo ở đây, thật xấu hổ, một Tiên Đế như ngươi, dựa vào đâu mà nói chuyện với ta?"
Tần Ninh lại nói: "Bảo các tộc lão, các nhân vật cấp Tiên Tôn của Lạc gia các ngươi ra đây nói chuyện với ta."
Những lời này vừa nói ra, Lạc Sơn Điền và các Tiên Đế, Tiên Thánh khác của Lạc gia lần lượt đứng lên không trung, cảm thấy xấu hổ và tức giận.
Tên này rốt cục là ai? Lại kiêu ngạo như vậy! Khi lời nói của Tân Ninh vang vọng khắp thành Thiên Lạc.
Sâu trong phủ đệ Lạc gia, khí tức mạnh mế từ dưới đất bốc lên và bắn thẳng lên trời.
Trong chớp mắt, bảy luồng khí tức kinh khủng bay lên bầu trời, áp lực bao trùm toàn bộ thành Thiên Lạc.
Tiên Tôn của Lạc gia xuất hiện.
Tần Ninh đứng ở mũi thuyền, vẻ mặt bình tĩnh lạnh lùng nhìn bốn phía.
Bảy vị Tiên Tôn với khí tức cường đại lần lượt xuất hiện trên bầu trời, nhìn từng con thuyền tiên, và những nhân vật cấp cao của Lạc gia đang bị treo bên
ngoài thuyền.
Một ông già đứng giữa, râu tóc bạc trắng, lông mày hiền lành, đôi mắt nhân hậu, mặc áo bào trắng, không nói hết lên vẻ siêu nhiên.
"Lão tổ Lạc gia!"
"Lạc Tử Bình!"
Vũ Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748721/chuong-10913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.