Cờ xí tung bay trong gió, chim trời lượn lờ trên không, bóng người dưới đất nhộn nhịp, thoạt nhìn rất có không khí long trọng.
Thân hình Cửu Anh đáp xuống đất. Đoàn người lúc này tiến lên đón. Dẫn đầu là hai người.
Một nam một nữ.
Người nam trông chừng hai mươi tuổi, dung mạo tuấn tú, trên mặt còn vương chút nét trẻ con, nhưng lại toát ra vẻ từng trải sâu sắc.
Người nữ trông cũng chừng hai mươi, dáng người thon thả, đầy đặn, dung nhan không chê vào đâu được, da trắng như tuyết, mắt sáng như sao, chỉ cần nhìn một cái cũng khiến người ta xao xuyến.
"Sư phụ!"
Người nam tiến lên, nhìn thấy Tần Ninh, nhất thời kích động không giấu
Tần Ninh nhìn Dương Thanh Vân, khóe miệng khẽ nhếch lên, chậm rãi dang rộng hai tay.
Dương Thanh Vân sải bước tới, hai thầy trò ôm chầm lấy nhau. "Tên nhóc thối này!" Võ vỗ vai Dương Thanh Vân, Tần Ninh cong môi cười.
Trong chín đệ tử năm xưa ở Vạn Thiên đại lục, Dương Thanh Vân là người chờ đợi mình, không vội phi thăng mà phải áp chế tu vi.
Hy sinh lớn nhất.
Tần Ninh nhìn sang Vân Sương Nhi bên cạnh, bước tới ôm cô ấy vào lòng.
Hương thơm thoang thoảng quanh quẩn nơi chóp mũi, khiến Tân Ninh nhất thời có vài phần xao động. Những năm qua, cùng Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Khúc Phi Yên
quấn quýt bên nhau, nay gặp lại Vân Sương Nhi, trong lòng Tân Ninh đương nhiên vui mừng khôn xiết.
Phía sau, mấy vạn tiên nhân của Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748705/chuong-10897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.